CÂU HỒN NGỌC - Trang 128

Quả nhiên, nhìn thấy kèn ác-mô-ni-ca, mắt Trường Sinh sáng lên, cầm lấy
vô cùng thích thú lật qua lật lại ngắm nghía, Tô Duy nhân cơ hội hỏi: "Bây
giờ có thể nói cho anh biết rồi chứ?"

"Nhưng mà... Em đã hứa với Tiêu Dao là không được nói."

Trường Sinh khó xử hồi lâu, cuối cùng cắn răng đem kèn ác-mô-ni-ca đưa
đến trước mặt Tô Duy, tỏ ý trả lại.

Không ngờ cậu nhóc lại nghĩa khí thế, Tô Duy đành phải dùng kế hoạch thứ
hai.

"Tiêu Dao không cho em nói với chú Lạc, dì út và Ngọc Thư, có nói không
được nói với anh không?"

"Ưm..." Trường Sinh ngửa đầu lên trời nghĩ nghĩ: "Hình như là không."

"Cho nên em nói cho anh biết thì cũng không coi là không giữ lời hứa."

"Nhưng mà nếu anh biết, nhất định sẽ nói cho Thẩm ca ca biết đúng không?"

"Đó là chuyện của anh, không nằm trong phạm vi lời hứa của em, em không
cần phải trả tiền cho hành vi của người khác... Ờ, em hiểu ý này chứ?"

"Hiểu, chính là hành vi của ai thì người ấy chịu trách nhiệm. Vậy... Kèn ác-
mô-ni-ca vẫn cho em chứ?"

"Cho em, cầm lấy chơi đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.