CÂU HỒN NGỌC - Trang 256

Bọn họ vào phòng, bật đèn lên. Dưới ánh đèn, trừ Vân Phi Dương ra thì
những người khác trên mặt và quần áo đều dính đầy tro bụi cùng máu, người
còn bị trầy xước, cũng may không phải quá nghiêm trọng.

Tô Duy lôi hòm thuốc ra, sau khi vệ sinh đơn giản, mọi người tự mình bôi
thuốc.

"Thật là một đêm tồi tệ."

Tô Duy ngồi trên ghế, có một chân lên, cầm quả táo bắt đầu gặm, lại móc
cái đồng hồ quả quýt ra nhìn, kim đồng hồ chỉ ba giờ, chỉ còn không bao lâu
nữa là trời sáng.

"Hành, xin lỗi nhé, chiếc xe cậu cho tớ mượn có khả năng phải đưa đi đại tu
rồi."

Thẩm Ngọc Thư nói với Đoan Mộc Hành, Đoan Mộc Hành xua xua tay
không để bụng: "Tớ sẽ mang đi sửa, ngày mai đổi xe khác cho cậu."

"Khụ..." Tô Duy gập bụng ho sù sụ.

Cậu có chút hiểu được cảm giác của công chúa Bạch Tuyết khi bị quả táo
làm nghẹn rồi.

Con nhà giàu đúng là con nhà giàu, trong tình huống thế này, người bình
thường chẳng phải nên bắt đối phương đền bù sao? Loại suy nghĩ tiếp tục
cho mượn xe miễn phí là từ đâu mà có vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.