CÂU HỒN NGỌC - Trang 268

Đoan Mộc Hành không đáp, đôi mắt hơi nheo lại, Lạc Tiêu Dao lúc này mới
nhận ra sự chênh lệch thực lực giữa cả hai, đang định bảo không bồi thường
thì thôi, Đoan Mộc Hành "xì" một tiếng coi thường.

"Cái áo đó mà cũng gọi là đắt, em họ đúng là còn chưa biết gì về đời."

Đã không bồi thường thì thôi, lại còn cười nhạo cậu nữa.

Lạc Tiêu Dao mặt đỏ bừng.

"Đắt hay không tự tôi biết, anh không muốn trả thì cứ nói thẳng ra. Còn nữa,
tôi và anh chẳng có một chút quan hệ nào hết, đừng có gọi tôi là em họ... Ê,
anh làm gì thế?"

Lời còn chưa dứt, cổ áo Lạc Tiêu Dao bị kéo lên, còn tưởng Đoan Mộc
Hành định động thủ, nhưng anh ta chỉ là kéo cậu qua một bên, tự mình nằm
lên giường, thuận miệng nói: "Áo khoác tôi sẽ trả, có điều bình thì tôi vất đi
rồi."

"Cái gì? Đó là bùa hộ mệnh của tôi!"

"Chỉ là một cái bình thuốc vớ vẩn mà thôi, tôi làm sao biết được nó quan
trọng như vậy?"

Lạc Tiêu Dao bị chọc giận, cười lạnh nói: "Đúng vậy, đối với đại công tử
của Viện phán Thái Y Viện mà nói, đó quả là thứ chẳng đáng giá gì."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.