CÂU HỒN NGỌC - Trang 329

dọc, không kìm được mở miệng chê: "Cậu lại nghĩ đến chuyện chạy trốn
rồi."

"Điều này thực sự không thể trách tôi, thứ tôi rành nhất chính là trộm đồ và
khinh công, đánh nhau thì thật sự không được."

"Vậy bom đâu?"

"Bom?"

"Chính là thứ lần trước khi điều tra vụ Viên Nguyệt Quan Âm cậu dùng ấy,
vừa phun lửa lại vừa phun khói ấy. Cậu có mang không?"

Thẩm Ngọc Thư từ nhỏ đã theo cha học võ, đối phó với mấy tên lưu manh
xã hội đen này thì không thành vấn đề, có điều hắn vội đuổi theo Ôn Nhã
Quân, sợ cô ta nhân cơ hội này trốn mất, vậy thì tất cả công sức đều thành
công cốc hết.

"Thứ đó dùng được lắm đấy, mau dùng đi."

Nghe Thẩm Ngọc Thư giải thích xong, Tô Duy hiểu ra thứ hắn nói chính là
lựu đạn phát sáng.

Cậu nương theo sợi dây lăng mình nhảy tới cạnh Thẩm Ngọc Thư bên cạnh,
khó xử nói: "Tôi chỉ có ba quả thôi. Lần trước đã dùng một quả rồi, còn lại
hai quả, tôi còn muốn dùng nó vào lúc nào đó có ý nghĩa hơn."

"Hiện tại chính là lúc có ý nghĩa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.