CÂU HỒN NGỌC - Trang 358

Ngô Mị hất tay ra hiệu cho Hứa Phú bỏ súng xuống, cô ta lấy lại bình tĩnh,
nhìn Thẩm Ngọc Thư, mỉm cười nói: "Thật là đã xem thường anh rồi."

"Lời này nên do tôi nói, là tôi đã xem nhẹ cô, Ngô tiểu thư."

"Lời này ý là gì?"

"Cô quả thực là một người phụ nữ thông minh, rất giỏi về lợi dụng các tình
huống phát sinh đột ngột, ví dụ như khi đọc được tin về Câu Hồn Ngọc, cô
bèn nghĩ đến chuyện vu oan cho kẻ này lấy cắp số vàng; sau khi bị bắn cảnh
cáo, cô lại nghĩ ra lợi dụng cơ hội đó để phá nát ngọc câu, hủy hoại manh
mối."

"Nhưng cuối cùng đều bị anh nhìn thấu đó thôi?"

Ngô Mị bảo Hứa Phú mở va li ra, lại lấy ra hai thỏi vàng, đặt trước mặt bọn
họ.

"Từng này có đủ để mua được sự im lặng của các vị không?"

"Tiểu thư nghĩ nhiều quá rồi, tôi không phải thẩm phán, không thể phán tội
cho cô, huống hồ hung thủ đã phải đền tội, tôi có nói gì cũng không còn
quan trọng."

"Anh là quân tử."

"Ít nhất tôi không phải tiểu nhân."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.