CÂU HỒN NGỌC - Trang 366

Để không bị hộc máu vì tức, Tô Duy quyết định tốt nhất đừng nói nữa là
hơn.

"À, tôi nhớ ra rồi." Thẩm Ngọc Thư vỗ trán, bừng tỉnh: "Lúc đó tôi chỉ là
thuận miệng nói vậy thôi, tôi không ngờ rằng một tên trộm cũng sẽ thực hiện
lời hứa."

"Nhắc lại một lần nữa nhé: Thưa ngài, tôi là hiệp đạo, không phải ăn trộm,
hơn nữa trước khi ngài hạ thấp nhân cách của tôi, đề nghị đừng quên là rất
nhiều đồ vật mà ngài muốn đều là nhờ vào tôi mới lấy được."

"Cũng đúng, tôi rút lại câu nói vừa rồi, rất xin lỗi."

Ừm, thế nghe còn được.

Gỡ được một ván, Tô Duy rất hài lòng, lôi Thẩm Ngọc Thư tới bậc thềm
ngồi xuống, cùng nhìn về ngọn đèn phía xa, hỏi: "Vậy cậu cảm thấy tôi để
kiểu đầu nào đẹp?"

"Đều đẹp."

Câu trả lời chắc nịch khiến Tô Duy rất muốn phỉ nhổ, tại sao nghe Thẩm
Ngọc Thư trả lời, cảm giác bọn họ cứ như là tình nhân đang nói chuyện với
nhau, hơn nữa còn là một đôi tình nhân thật là nhàm chán.

"Có điều cá nhân tôi vẫn cho rằng màu tóc trước kia của cậu có cá tính hơn.
Loại tóc đầy màu sắc ấy sẽ còn mọc nữa chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.