CẦU VỒNG LÚC NỬA ĐÊM - Trang 172

Cô mở cửa xe. Đèn trần xe không sáng, nhưng chuyện đó chẳng ai

mong muốn cả. Tự mình kiểm tra chút xíu, cô nín thở nhìn qua sau ghế,
phòng khi thật sự có ai ở đó. Nhưng ván sàn trống rỗng, và cô thở ra nhẹ
nhõm.

Cô chồm người qua, quét tay xuống dưới ghế tìm chìa khoá. Cánh cửa

bên kia mở ra, và chiếc xe lắc lư vì trọng lượng của Grant. “Nhanh lên”,
anh quát.

“Em không tìm được chìa khoá!”, những ngón tay quờ quạng của cô

toàn tìm thấy rác bẩn, vài cái ốc vít, một mảnh giấy, nhưng chẳng thấy có
cái chìa khoá nào cả. “Có lẽ không phải chiếc xe này.”

“Chắc chắn là nó. Kiểm tra lại nào!”

Cô ngồi xuống sàn và tìm sâu dưới ghế, quét tay qua lại. “Không có gì

cả, tìm dưới ghế của anh đi.”

Grant khom người, với tay xuống dưới ghế để tìm. Anh vừa chửi thề

vừa lôi ra cái chìa khoá được nối vào một mảnh gỗ nhỏ. Lầm bầm mắng cái
kẻ chết tiệt không làm theo nổi vài chỉ dẫn đơn giản, anh ấn chìa khoá và
khởi động xe.

Mặc dù đã cũ nhưng động cơ của chiếc xe này khá êm ái. Grant sang số

và lái xe ra khỏi con hẻm. Anh không bật đèn trước cho đến khi họ đi xa
khỏi Blue Pelican và ra đường chính sáng chưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.