CẦU VỒNG LÚC NỬA ĐÊM - Trang 195

Gã đàn ông lấy lại thăng bằng và lao tới chỗ cô. Jane bắt đầu lách qua

mọi người chạy về hướng lúc nãy. Xa phía trước cô thấy Grant đang chạy
xuyên qua đám đông như một cầu thủ trung phong, đẩy mọi người ra khỏi
đường của anh. Gã đó bắt kịp Jane, túm lấy cánh tay cô lần nữa, và rồi
Grant đến. Mọi người la hét và chạy toán loạn, an ninh sân bay cũng đang
chạy về phía họ. Grant đập gã đó ngã sõng soài rồi tóm cánh tay Jane chạy
đến lối thoát hiểm gần nhất, luồn qua đám đông và lờ đi những tiếng hét.

“Cái quái gì xảy ra thế hả?”, anh hầm hừ, kéo cô ra ngoài trời Texas.

Không khí nóng ẩm tụ lại trên người họ.

“Em không biết! Gã đàn ông đó chỉ đến chỗ em và hỏi em có phải Jane

Greer không, rồi hắn ta nắm chặt lấy cánh tay em, bảo em đi với hắn, vì thế
em đánh ba lô vào đầu hắn và bắt đầu hét lên.”

“Phản ứng tốt lắm”, anh lẩm bẩm, vẫy một chiếc taxi và đẩy cô lên, rồi

trườn vào bên cạnh cô.

“Đi đâu đây cô cậu?”, người tài xế hỏi.

“Vào trung tâm.”

“Cụ thể là chỗ nào ở trung tâm?”

“Tôi sẽ cho anh biết khi nào thì dừng.”

Người tài xế nhún vai. Khi họ ào ra đường, dường như có nhiều người

tràn ra nhà ga, nhưng Jane không nhìn lại. Cô vẫn còn đang run rẩy. “Không
thể nào lại là Turego, phải không?”

Grant nhún vai. “Có thể lắm. Nếu hắn có đủ tiền. Anh cần gọi điện

thoại.”

Jane đã nghĩ mình an toàn rồi, rằng cả hai người họ đều an toàn. Sau hai

ngày yên bình ở Mexico, sự sự kinh hoàng đột ngột này gây khủng hoảng
và khó chịu hơn nhiều. Cô không thể ngừng run rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.