CẦU VỒNG LÚC NỬA ĐÊM - Trang 88

“Bọn chúng có cưỡng bức em không?”, anh không còn quan tâm đến

việc duy trì bộ dạng bình thường nữa. Chất giọng thô ráp của anh khiến cô
nhìn lại, đôi mắt xếch kỳ lạ của cô ánh lên sự ngạc nhiên mơ hồ.

“Không, chúng không làm những việc như thế”, cô đảm bảo với anh.

“Họ chỉ bỏ em trong kho đồ đó…một mình. Trời tối lắm.”

Và từ đó cô sợ tối, sợ ở một mình trong bóng tối. Đó là nguyên nhân nỗi

sợ hãi của cô.

“Kể cho anh nghe đi”, anh dịu dàng nài nỉ.

Jane nhún vai. “Đâu có gì nhiều mà kể. Em không biết đã ở trong đó

bao lâu. Chẳng có ngôi nhà nào khác ở gần đó, thế nên không ai nghe thấy
tiếng em la hét. Hai gã đó chỉ bỏ em ở lại đây và đi chỗ khác để đàm phán
với cha mẹ em. Đã có lúc em tin là chúng sẽ không bao giờ quay lại nữa,
em sẽ chết trong nhà kho tối đen đó, và không ai biết chuyện gì đã xảy ra
với em.”

“Cha em đã đưa tiền chuộc à?”

“Phải. Dù vậy cha em không ngốc nghếch. Ông biết mình sẽ không thể

cứu em sống sót nếu tin vào bọn bắt cóc đó, vì thế ông đã báo cảnh sát. Thật
may vì ông đã làm thế. Khi bọn bắt cóc quay lại chỗ em, em đã nghe lỏm
được kế hoạch của họ. Chúng sẽ giết em và giấu xác ở đâu đó, vì em đã
nhìn thấy và có thể nhận dạng chúng.” Jane cúi đầu, chăm chú nhìn xuống
mặt đất như thể làm thế sẽ giúp cô tách biệt mình ra khỏi câu chuyện đang
được kể với anh.

“Nhưng có vài cảnh sát thiện xạ đã bao vây ngôi nhà. Khi nhận ra mình

bị bẫy, chúng quyết định bắt em làm con tin. Một trong hai gã đã tóm lấy
cánh tay và dí súng vào đầu em, bắt em đi phía trước khi chúng tẩu thoát.
Chúng sẽ mang em theo, đến khi an toàn thì giết em.”

Jane nhún vai, hít thở sâu. “Em không định làm thế. Em thề đấy. Em

không nhớ mình đã vấp ngã hay ngất xỉu mất một giây. Dù sao thì em đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.