CÂY ĐÀN MIẾN ĐIỆN - Trang 29

Mizushima nghĩ ngợi một lúc rồi vắn tắt trả lời: “Em sẽ đi.” Đoạn anh

nói thêm: “Em chẳng rõ sẽ xoay sở công tác ấy như thế nào, song em sẽ
làm bất cứ cái gì tình thế đòi hỏi.” “Tốt,” đại úy nói. “Đại đội chúng ta sẽ
được gửi tới một trại tù binh chiến tranh ở Mudon, miền nam Miến Điện.
Khi làm xong nhiệm vụ chú sẽ theo anh em tới đó. Viên sĩ quan người Anh
bảo họ sẽ để chú đến đây với anh em.”

Hai người chào nhau.
Mizushima sẵn sàng ngay tức khắc. Anh mặc quần áo nhẹ nhàng, không

mang võ khí và không đeo lon. Đại úy tụt đôi giày của ông ra, đôi giày hãy
còn ở tình trạng khá tốt, và yêu cầu đổi cho anh. Đoạn ông nắm chặt tay
Mizushima, riêng chúng tôi nhét vào túi anh một cái đùi gà luộc. Mười phút
sau, chúng tôi nom thấy Mizushima cùng đi với một người lính Anh và một
người dẫn đường dọc theo con đường mòn nho nhỏ dưới chân vách đá thật
xa ở phía dưới. Mizushima đã có khẩu phần buộc chặt vào thắt lưng và đeo
trên vai cây thụ cầm. Khi ngước nhìn lên trông thấy anh em cầm mũ vẫy
vẫy, anh mỉm cười, giơ tay đặt lên cây đàn và bấm một tiếng thật to. Trong
lúc nhìn anh ra đi, chúng tôi nghĩ Mizushima thuộc loại có thể thi hành tốt
đẹp công tác ấy, sứ mạng của anh có lẽ sẽ là một thành công lớn lao.

2

Theo lệnh quân đội Anh, đại đội chúng tôi di chuyển từ trên núi xuống

đồng bằng, rồi đi thuyền xuôi sông Sittang, cuối cùng đáp xe lửa và lấy xe
cam nhông tới Mudon. Đến đó chúng tôi được đưa vào một trại tù binh
chiến tranh.

Nỗi lo sợ về sinh mạng của anh em đã tan biến rồi. Chúng tôi được biết

tổ quốc chúng ta đã bị bại trận, hầu hết bị tàn phá, nhưng chúng tôi cũng
được biết tổ quốc chúng ta không bị tàn phá hoàn toàn, tù binh chiến tranh
chúng tôi sẽ được hồi hương một ngày nào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.