phành phạch trong không khí và lúc bay đi bóng nó lướt trên mặt hồ.
Thật là một kỷ niệm vô cùng thú vị.
2
Tuy nhiên, chiến tranh đã bắt đầu có nhiều bất lợi cho chúng ta, sau
cùng ai nấy cũng biết rõ rằng tình thế của chúng ta đã tuyệt vọng. Chúng
tôi bắt buộc phải chém vè chạy từ núi này đến núi kia qua những vùng đất
xa lạ, cố gắng làm thế nào vượt dãy núi biên giới phía đông để đi sang nước
Xiêm. Có lần chúng tôi Cẩn thận chọn một lối mòn dốc thẳm và bấm bước
hàng giờ trên con đường ấy. Lần khác chúng tôi vượt qua một cây cầu treo,
đu đưa trong gió, bắc qua một hiệp đạo. Những chiếc xe cam nhông đã lần
lượt hỏng máy, vì thế cuối cùng chúng tôi phải dùng xe bò chở đồ trang bị
hoặc vác trên vai mà đi. Chúng tôi sống bằng cách cướp phá, thổ phỉ bất kỳ
nơi nào chúng tôi đi qua. Đó là thời gian đầy những nguy hiểm khủng
khiếp.
Chúng tôi trải qua nhiều kinh nghiệm đau xót. Có nhiều lúc anh em nghĩ
đã đến chỗ chết mất rồi. Nhưng vào những lúc như thế, cây thụ cầm của
trung sĩ Mizushima đã tạo nên nhiều phép lạ.
Một đêm, cheo leo trên dãy núi, bất thình lình chúng tôi thấy bị quân thù
bao vây. Chúng khép chặt vòng vây dần dần và tấn công chúng tôi trong
một khe núi nhỏ hẹp. Chúng tôi lạc mất đường và chỉ còn có thể nhìn thấy
xung quanh nhờ ánh sao chiếu lọt qua đám lá cây trên đầu. Chúng tôi bị
bao vây tứ phía.
Quân thù tập hợp dọc triền núi bên phải và bên trái chúng tôi; chúng
dùng đèn báo hiệu với nhau khi lùng kiếm chúng tôi. Trên đầu súng nổ rền
trời. Đạn đại bác rít trong không khí nghe như tiếng một miếng vải lụa bị
xé làm đôi. Và vừa đúng lúc chúng tôi tưởng đã yên rồi, ai ngờ một tiếng
nổ kinh hồn lại vang lên như sấm trong khe núi nhỏ hẹp; rồi đá, đất rào rào
rơi xuống người chúng tôi.