CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 283

tắc sang bên và nói thẳng với thằng bé cô không chấp nhận bất cứ thái độ
làm mình làm mẩy nào. Chẳng cách nào tỏ ra đặc biệt hiệu quả, và càng
khó thuyết phục thằng bé hơn khi sự thù địch mà nó dành cho những đối
tượng tiềm năng gần đây nhất của cô hóa ra lại sáng suốt hơn chính phán
xét của cô. Sau cùng, cô đi đến quyết định cần lắng nghe những gì các con
cô muốn nói và theo dõi phản ứng của bọn trẻ.

Dance vẫy tay ra hiệu bảo cậu bé lại gần. Wes tới cạnh họ. “Đây là bác

Boling.”

“Chào cháu, Wes.”
“Chào bác,” hai người bắt tay, Wes vẫn hơi rụt rè như thường lệ.
Dance đang định nhanh chóng bổ sung thêm rằng cô quen Boling qua

công việc để trấn an Wes, đồng thời xóa bỏ mọi nguy cơ gây khó chịu.
Nhưng trước khi cô kịp nói gì, đôi mắt Wes đã sáng lên trong khi cậu bé
nhìn chăm chăm vào màn hình máy tính. “Tuyệt quá. DQ!”

Cô nhìn vào những hình đồ họa nhấp nháy trên màn hình trang chủ của

trò chơi DimensionQuest, có vẻ đã được Boling lấy ra từ máy tính của
Travis.

“Hai người đang chơi ạ?” thằng bé có vẻ ngạc nhiên.
“Không, không. Bác chỉ muốn cho mẹ cháu xem một thứ. Cháu biết về

các Morpeg chứ, Wes?”

“Ừm, có chứ.”
“Wes,” Dance thì thầm.
“Ý cháu là tất nhiên rồi. Mẹ không thích cháu nói ‘ừm’.”
Boling mỉm cười hỏi, “Cháu cũng chơi DQ à? Bác không hiểu lắm về

nó.”

“Không ạ, nó là một trò với các phép thuật, bác biết đấy. Cháu hay chơi

Trinity hơn.”

“Ái chà,” Boling thốt lên. “Phần đồ họa thật sống động,” anh quay sang

Dance và nói, “Đó là một trò S-F.”

Nhưng từng đó khó có thể coi là một lời giải thích. “Cái gì cơ?”
“Mẹ, khoa học viễn tưởng.”
“Sci-fi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.