CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 334

ở trường đại học. Về bản chất anh là người tò mò và thích sự thách thức của
nghiên cứu và viết lách, những cuộc trao đổi đầy phấn khích với các đồng
nghiệp cùng trường và sinh viên, làm những con người trẻ tuổi đó có hứng
thú để học hỏi. Nhìn thấy đôi mắt của một sinh viên đột nhiên sáng lên khi
những chi tiết ngẫu nhiên ghép lại trong sự ngỡ ngàng thấu đáo với anh quả
là một niềm vui khó tả.

Nhưng giờ đây, những thỏa mãn và thắng lợi đó dường như trở nên nhỏ

bé. Hiện tại, anh đang tham gia vào một nhiệm vụ để cứu sống tính mạng
con người. Không còn thứ gì khác quan trọng hơn ngoài giải mã bí ẩn này.

ours of opera...
Anh nhìn vào thêm một gian kho nữa trong căn nhà ma ám. Chẳng có gì

ngoài những đống dữ liệu chồng lên nhau. Thêm một đầu mối sai nữa.

Thêm vài lần gõ phím.
Chẳng có gì.
Boling vươn vai, một khớp xương kêu răng rắc thật to. Thôi nào, Travis,

tại sao cậu lại quan tâm đến nơi đó? Có gì ở nó thu hút cậu hả?

Và anh bạn vẫn còn mò đến đó chứ? Liệu có phải bạn cậu làm ở đó

không? Hay anh bạn mua gì đó từ các giá hàng, tủ trưng bày của nó?

Thêm mười phút nữa.
Bỏ cuộc chăng?
Không đời nào.
Sau đó, anh lang thang vào một phần mới trong vùng phân mảng. Chớp

mắt và bật cười. Cũng giống như ghép các mảnh của một bức tranh rời rạc
lại với nhau, câu trả lời cho ours of opera dần định hình.

Trong khi nhìn chăm chăm vào tên của địa điểm, mối quan hệ của nó với

Travis Brigham trở nên hiển nhiên tới mức lố bịch. Anh bực bội với chính
mình vì đã không thể suy đoán ra nó cho dù không có đầu mối dữ liệu kỹ
thuật số. Nhìn vào địa chỉ, anh lấy điện thoại ra và gọi cho Kathryn Dance.
Chuông reo bốn lần rồi chuyển sang hộp thư thoại.

Boling định gửi tin nhắn, nhưng rồi nhìn lại ghi chú của mình. Địa điểm

đó cũng không xa nơi anh đang ngồi là mấy. Không quá mười lăm phút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.