CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 337

“Ý cô là bất cứ ai từng được nhắc đến trên blog đều đang gặp nguy

hiểm?”

“Có vẻ là vậy.”
Rất nhiều cảnh sát đã đổ về khu vực này chỉ trong vòng vài phút, song

những cuộc gọi báo cáo về đều nói rõ không thấy Travis đâu.

Bằng cách quái quỷ nào một cậu nhóc đi xe đạp có thể chuồn được chứ?

Dance thầm nghĩ đầy thất vọng. Chỉ đơn giản là cậu ta biến mất. Nhưng đến
đâu chứ? Tầng hầm nhà ai đó chăng? Hay một công trường xây dựng bỏ
hoang?

Bên ngoài, những chiếc xe đầu tiên của giới báo chí bắt đầu mò đến nơi,

những chiếc bán tải với chảo vệ tinh gắn trên nóc, các tay máy quay bắt đầu
khởi động thiết bị của bọn họ. Chuẩn bị để hâm nóng hơn nữa cơn hoảng
loạn trong thành phố.

Và cũng có thêm cảnh sát xuất hiện, trong đó có vài nhân viên tuần cảnh

đi xe đạp.

Lúc này Dance hỏi Hawken, “Ông vẫn còn giữ ngôi nhà của mình ở

vùng San Diego chứ?”

Lily đáp, “Nó đang được rao bán. Vẫn chưa ai mua.”
“Tôi muốn hai người quay trở lại đó.”
“À,” người chồng nói, “ở đó không còn đồ đạc gì nữa. Nó đã được niêm

phong.”

“Ông bà quen ai có thể ở nhờ không?”
“Bố mẹ chồng tôi. Các con của Donald hiện vẫn đang sống cùng họ.”
“Vậy hãy quay lại đó cho tới khi chúng tôi tìm thấy Travis.”
“Tôi đoán là chúng tôi có thể,” Lily nói.
“Em hãy đến đó,” Hawken nói với vợ. “Anh không thể bỏ rơi Jim.”
“Ông không thể làm gì để giúp Jim được đâu,” Dance nói.
“Chắc chắn là có đấy. Tôi có thể động viên tinh thần cho anh ấy. Hiện tại

là một thời điểm kinh khủng. Anh ấy cần những người bạn.”

Dance nói tiếp. “Tôi tin chắc ông ấy đánh giá cao tình bạn chân thành

này, nhưng hãy nhìn vào những gì vừa xảy ra. Cậu thiếu niên đó biết ông
sống ở đâu và rõ ràng muốn làm tổn thương các vị.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.