CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 70

Tammy Foster.

“Được, đồ chó cái, tao nhớ mày rồi. Tao sẽ xử mày chu đáo.”
Kelley bắt đầu gõ lên bàn phím.

~*~

Giáo sư Jonathan Boling có lẽ đã ngoài bốn mươi tuổi, Dance ước tính.
Không cao lắm, chỉ hơn cô vài phân, với một thân hình cho phép suy đoán
chủ nhân của nó hoặc chịu khó tập luyện, hoặc khinh thường các loại thực
phẩm tạp nham. Mái tóc nâu thẳng giống Dance, cho dù cô cho rằng anh ta
không hề bỏ một hộp Clairol

[6]

vào xe đẩy mua hàng của mình khi tới

Safeway vài tuần một lần.

“Chà,” Boling nói trong lúc đưa mắt nhìn quanh các gian sảnh trong khi

cô dẫn anh ta từ tiền sảnh vào phòng làm việc của mình tại Cục Điều tra
California. “Nơi này quả thực không hẳn giống những gì tôi đã hình dung.
Không giống trong CSI.”

Chẳng lẽ tất cả mọi người trong vũ trụ này đều xem bộ phim đó sao?
Một bên cổ tay của Boling đeo đồng hồ điện tử Timex, bên còn lại là

một vòng tay tết dây – có lẽ để thể hiện sự ủng hộ với thứ gì đó hay ai đó.
Dance nghĩ tới các con cô, hai đứa luôn đeo vô số dải băng màu trên cổ tay
đến mức cô chẳng bao giờ dám chắc nguyên do mới nhất là gì. Anh ta mặc
quần jean và áo sơ mi kiểu đấu thủ polo màu đen, có vẻ đẹp nhẹ nhàng, thu
hút người đối diện giống như National Public Radio

[8]

. Đôi mắt nâu ánh lên

vẻ kiên định, và rất dễ mỉm cười.

Dance đi đến kết luận vị giáo sư này có thể chinh phục được bất cứ cô

sinh viên nào anh ta để mắt đến. Cô hỏi, “Anh đã bao giờ vào văn phòng
một cơ quan thực thi pháp luật trước đây chưa?”

“À, tất nhiên là có,” vị khách nói, hắng giọng và đưa ra những tín hiệu

kỳ cục về ngôn ngữ cơ thể. Tiếp theo là một nụ cười. “Nhưng họ đã bãi bỏ
lời buộc tội. Ý tôi là họ liệu có thể làm gì khác đây khi thi thể của Jimmy
Hoffa chẳng bao giờ được tìm thấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.