CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 100

— Tôi không mơ ngủ đâu, – Ann-Britt vẫn khăng khăng. – Cậu ấy đã ghi

lại giờ các cuộc gặp trong sổ agenda.

Wallander suy nghĩ.

— Thế thì Svedberg đã tự làm việc đó mà không báo cho chúng ta.

— Không giống anh ấy chút nào, – Martinsson nói.

— Không hề. Cả chuyện vắng mặt mà không thông báo nữa.

— Về các cuộc gặp, – Ann-Britt tiếp tục, – chúng ta có thể kiểm tra.

Không có gì dễ hơn.

— Cậu làm việc đó đi. Nhớ tìm hiểu xem cậu ấy đã hỏi họ những gì.

— Nghĩ kỹ thì thật là phi lý, – Martinsson nói. – Từ thứ Tư chúng ta đã

tìm cách gọi cho Svedberg để nói về các thanh niên mất tích. Giờ thì anh ấy
không còn ở đây, và chúng ta vẫn nói về họ.

— Có tin mới gì không? – Lisa Holgersson hỏi.

— Không có gì, ngoài việc một bà mẹ ngày càng thấy lo lắng hơn. Bà ấy

nhận được thêm một tấm bưu ảnh của con gái.

— Thế thì phải là dấu hiệu đáng mừng chứ?

— Đúng, trừ việc bà ấy cho rằng tấm bưu ảnh là giả.

— Gì cơ? – Hansson hỏi. – Không ai viết bưu ảnh giả cả. Séc thì có,

đồng ý, nhưng còn bưu ảnh?

— Tôi nghĩ là chúng ta phải tách riêng hai vụ, – Wallander kết luận. –

Chúng ta sẽ bắt đầu bằng việc tổ chức cuộc điều tra thứ nhất: phát hiện kẻ
hoặc những kẻ đã giết Svedberg.

— Không có gì cho thấy có nhiều hơn một người liên quan, – Nyberg

nói.

— Chúng ta có thể chắc chắn về điều đó không?

— Không.

Wallander để hai tay rơi xuống bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.