CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 127

không phải thảm kịch ghen tuông, không gì hết. Svedberg đã bị giết theo
một kịch bản mà họ hoàn toàn không nắm được. Nói cách khác, cái điểm
xuất phát đó là một no man’s land ngự trị bởi một sự mù mờ to lớn.

— Tôi đi được chưa? – Nyberg nói. – Tôi còn đống giấy tờ phải giải

quyết, tôi muốn gửi chúng đi trong tối nay.

— Sáng mai chúng ta sẽ họp để tổng kết tình hình.

— Mấy giờ?

Wallander không biết. Rồi ông tự nhủ dù sao mình cũng phải quyết định

việc đó, vì ông là người chỉ huy nhóm điều tra.

— Chín giờ. Nếu có thể.

Nyberg biến mất. Ann-Britt và Wallander đứng lại trong phòng khách.

— Tôi đã thử hình dung ra một chuỗi các sự kiện, – Wallander nói. –

Còn cậu? Cậu thấy gì?

Ông biết là Ann-Britt sở hữu một khả năng quan sát sắc bén. Ý thức về

phương pháp và khả năng phân tích của cô cũng không hề thua kém.

— Điều gì sẽ xảy ra, chẳng hạn, nếu chúng ta xuất phát từ những thứ đồ

bị vứt tung tóe trong nhà…

— Được rồi. Điều gì sẽ xảy ra?

— Tôi thấy có ba cách giải thích khả dĩ. Một tên trộm đầu óc căng thẳng,

vội vã. Hoặc là kẻ nào đó tìm kiếm một cái gì đó. Dĩ nhiên nếu đó là một
tên trộm thì cũng thế thôi, nhưng thường thì hắn sẽ không biết ngay lập tức
mình tìm cái gì. Cách giải thích thứ ba là một hành động phá hoại. Ham
muốn phá phách.

Wallander chăm chú nghe cô nói.

— Còn có cách giải thích thứ tư nữa, – ông nói. – Một cơn giận dữ bùng

phát không kiểm soát được.

Họ nhìn nhau. Họ cùng nghĩ đến một điều. Hai hay ba lần, Svedberg

từng đã không giữ được bình tĩnh. Sự điên giận mà anh thể hiện khi đó như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.