CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 133

Wallander lắc đầu.

— Tôi muốn ăn nhanh một cái gì đó. Phù hợp với một người có lượng

đường trong máu quá cao.

Istvan có vẻ nghĩ ngợi.

— Anh bị bệnh tiểu đường à?

— Không. Nhưng trong máu tôi có quá nhiều đường.

— Thế thì anh bị tiểu đường rồi.

— Cũng có thể là hơi hơi. Nhưng tôi đang vội.

— Thịt nướng trộn dầu và rau xalat được không?

— Quá tốt.

Istvan biến mất. Wallander tự vấn về phản ứng của mình. Tiểu đường

không phải là một chứng bệnh đáng xấu hổ. Nhưng ông biết câu trả lời: ông
thấy phiền hà vì trọng lượng quá cỡ của mình. Ông thích được lờ nó đi,
nhắm mắt lại, làm như là nó không hề tồn tại.

Ông ăn - quá nhanh, như thường lệ - và gọi một tách cà phê. Istvan đang

phải xoay xở với một đoàn khách du lịch Ba Lan. Càng tốt. Wallander
không muốn trả lời những câu hỏi của ông về vụ giết người. Ông trả tiền và
ra khỏi quán. Trời vẫn còn nóng. Trên phố đông người hơn thường lệ. Ông
đi bộ quay lại sở cảnh sát, thỉnh thoảng gật đầu chào người quen. Ông suy
nghĩ đến cách thức mình sẽ dùng để hỏi Ylva Brink. Không thể nghi ngờ sự
thành thực và ý tốt của cô, nhưng cần phải làm cô nói những gì cô thực sự
biết mà lại nghĩ là không biết. Một trong những câu hỏi liên quan đến
người phụ nữ có tên Louise. Có thể là Ylva có những thông tin nào đó mà
không hề ý thức được chăng?

Wallander đến sở không lâu sau mười chín giờ. Ylva Brink chưa có mặt.

Ông đi thẳng đến phòng Martinsson. Hansson đang ở đó.

— Có gì mới không? – Wallander hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.