CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 137

ấy, mà về một người quen chung của chúng tôi. Cách cậu ấy kết tội thật là
nặng nề. Tôi đã ngạc nhiên về điều đó.

— Cậu ấy đã kết tội người bạn đồng tính kia?

— Tất cả những người đồng tính. Thật là khó chịu. Tôi vẫn nghĩ cậu ấy

là người có đầu óc thoáng.

— Sau đó có chuyện gì không?

— Không. Chúng tôi không bao giờ nói đến chuyện đó nữa.

Wallander suy nghĩ.

— Chị có ý tưởng nào về cách thức có thể sử dụng để tìm ra người phụ

nữ đó không?

— Không.

— Vì cậu ấy gần như không bao giờ rời khỏi Ystad, hẳn là cô ta phải

sống ở thành phố. Hoặc vùng phụ cận.

— Tôi không biết.

Cô nhìn đồng hồ.

— Khi nào chị phải làm tiếp?

— Trong nửa giờ nữa. Tôi không muốn đến muộn.

— Karl Evert cũng không. Đó là một cảnh sát rất đúng giờ.

— Đúng. Như người ta nói ấy. Có thể chỉnh đồng hồ theo cậu ấy.

— Trên thực tế thì cậu ấy thế nào?

— Anh đã hỏi tôi điều này rồi.

— Tôi hỏi thêm một lần nữa. Cậu ấy là-người như, thế-nào?

— Dễ mến.

— Theo cách nào?

— Dễ mến. Một người dễ mến. Tôi không biết phải nói như thế nào. Một

người dễ mến có khả năng trở nên giận dữ.. Nhưng chuyện đó cũng hiếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.