CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 140

bị một con virus nguy hiểm tấn công. Tôi nghĩ là cậu ấy vô cùng sợ hãi
những con vi trùng.

Wallander nhìn thấy lại anh một cách hết sức rõ ràng. Svedberg lao vào

phòng vệ sinh để rửa tay hai mươi lần một ngày. Svedberg tránh như tránh
hủi tất cả những ai bị cảm cúm trong sở.

Cô lại nhìn đồng hồ. Không còn nhiều thời gian lắm.

— Cậu ấy có vũ khí không?

— Theo tôi biết thì không.

— Chị có thấy điều gì khác có thể là quan trọng không?

— Tôi rất buồn. Có thể cậu ấy không phải là một người thật xuất sắc.

Nhưng tôi sẽ rất nhớ cậu ấy. Tôi chưa bao giờ gặp một ai trung thực đến
mức đó.

Wallander tắt máy ghi âm và đưa Ylva Brink ra đến chỗ tiếp tân. Trong

một lúc, cô có vẻ mất phương hướng.

— Tôi sẽ tổ chức đám tang thế nào bây giờ? Sture nói là phải rắc tro,

không có linh mục lẫn lễ lạt. Nhưng tôi không biết cậu ấy muốn thế nào.

— Cậu ấy không để lại di chúc à?

— Tôi không nghĩ là có, nếu không hẳn là cậu ấy đã nói với tôi rồi.

— Liệu cậu ấy có két riêng ở ngân hàng không?

— Không.

— Cả cái đó, cậu ấy cũng nói với chị à?

— Vâng.

— Chúng tôi, các đồng nghiệp của cậu ấy, tất nhiên là chúng tôi muốn

đóng góp cho lễ tang. Tôi sẽ nói chuyện với Lisa Holgersson và bảo bà ấy
liên lạc với chị.

Ylva Brink biến mất giữa những cánh cửa lắp kính của sở cảnh sát.

Wallander quay lại phòng mình. Một cái tên mới xuất hiện. Bror Sundelius,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.