CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 154

Ông gặp Ann-Britt Hoglund ở bãi đỗ xe.

— Người đưa báo chỗ Svedberg tên là Selma Nylander, – ông nói. –

Nhưng cậu đã nói chuyện với bà ấy chưa?

— Cậu có tưởng tượng được là bà ấy không có điện thoại không?

Wallander nghĩ đến Sture Bjorklund, người đã quyết định vứt điện thoại

của mình đi. Hiện tượng này có lẽ đã bắt đầu lan rộng rồi chăng?

Họ đi vào phòng sẽ tổ chức cuộc họp. Đến phút cuối cùng Wallander

nghĩ lại và đi lấy một cốc cà phê. Khi quay lại, ông đứng bất động trong
hành lang. Ông sẽ điều hành cuộc họp thế nào đây? Thường thì ông chuẩn
bị hết sức kỹ càng. Lần này thì ông không biết phải làm gì, ngoài việc đặt
những bức ảnh lên bàn và tuyên bố cuộc tranh luận là tự do.

Ông đóng cửa lại và ngồi vào chỗ quen thuộc. Ghế của Svedberg vẫn

trống. Wallander lấy cái phong bì ra khỏi túi trong của áo vest và ngắn gọn
kể lại phát hiện của mình, không nói rõ tại sao ông lại bỗng dưng quay lại
nhà Svedberg vào giữa đêm - kể từ ngày các đồng nghiệp bắt gặp ông vừa
say rượu vừa lái xe, ông tuyệt đối tránh chủ đề rượu.

Những bức ảnh được để trên bàn. Hansson bật đèn chiếu.

— Tôi muốn nói rõ ngay một điều, – Wallander nói. – Cô gái ở góc phải

bức ảnh lớn là Astrid Hillstrom, một trong các thanh niên biến mất từ ngày
Saint-Jean.

Ông đặt bức ảnh vào máy chiếu. Im lặng quanh bàn.

Wallander vừa chờ đợi vừa nhìn những bức ảnh. Ông không tìm được chi

tiết nào mình chưa phát hiện ra. Ông đã dùng kính lúp soi kỹ chúng trong
những giờ lo lắng ban đêm. Cuối cùng Martinsson lên tiếng.

— Phải công nhận là Svedberg có gu thẩm mỹ tốt. Cô ấy rất đẹp. Có ai

từng nhìn thấy cô ấy chưa? Ystad là một thành phố nhỏ.

Chưa ai từng nhìn thấy cô. Và không ai nhận ra ba người thanh niên kia.

Nhưng không nghi ngờ gì rằng cô gái bên phải chính là Astrid Hillstrom.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.