CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 158

— Câu hỏi mà tôi tự đặt ra là vai trò của người phụ nữ đó, Louise.

— Chúng ta không biết gì cả. Lúc này phải nhìn thật rộng. Câu hỏi được

ưu tiên: người phụ nữ đó là ai?

Sự khó chịu bay lơ lửng như một làn sương mù trong phòng. Họ chia

nhau những công việc gấp gáp nhất. Ai cũng thấy rõ ràng là kể từ nay sẽ
phải làm việc hai mươi tư giờ trên hai mươi tư giờ. Lisa Holgersson sẽ phụ
trách vấn đề tăng viện.

Họ chia tay nhau lúc mười giờ ba mươi lăm phút. Cuộc họp tới sẽ được

tổ chức vào buổi tối. Martinsson đã gọi điện thoại báo với vợ là tối nay anh
không thể ăn cơm ở nhà được. Wallander ngồi lại ở chỗ của mình ở đầu
bàn. Ông cần đi toalet, nhưng thấy mệt mỏi cả với việc đó. Được rồi, ông
nghĩ. Mọi việc đã bắt đầu chuyển động. Ở mỗi cuộc điều tra, người ta lại có
cảm giác là đang tổ chức một cuộc săn. Không phải để đi tìm ai đó mất tích
trong rừng, mà để hiểu.

Ông ra hiệu bảo Ann-Britt Hoglund ngồi lại. Sau khi những người khác

đi khỏi, ông bảo cô đóng cửa lại.

— Nói cho tôi cậu nghĩ gì đi, – ông nói khi cô đã ngồi xuống.

— Một số ý nghĩ khó chịu đến mức tôi thấy rất khó để nói ra được.

— Tất cả chúng ta đều cảm thấy như vậy. Cách đây vài giờ, Svedberg là

một đồng nghiệp, nạn nhân của một vụ giết người tàn bạo. Đột nhiên tất cả
thay đổi. Chúng ta đoán rằng chính Svedberg đã dính dáng vào một vụ việc
còn khủng khiếp hơn.

— Cậu nghĩ đúng là như thế à?

— Không. Nhưng tôi phải nghĩ đến mọi chuyện, ngay cả những chuyện

về tiên nghiệm tôi nghĩ là không thể. Điều này không mấy nghịch lý như vẻ
bên ngoài đâu.

— Thật ra thì đã có chuyện gì xảy ra?

— Đó chính là điều tôi muốn cậu nói cho tôi biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.