CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 165

— Bố nó làm kinh doanh.

— Cô ấy nói gì về cuộc du lịch đó?

— Rằng trước đó không có chuẩn bị gì. Nhưng nó nghĩ quả thực chúng

đã đi. Lúc nào chúng cũng có hộ chiếu trong người khi gặp nhau.

— Cô ấy có nhận được bưu ảnh không?

— Không.

— Cô ấy có thấy như thế là lạ không?

— Có.

Eva Hillstrom dụi điếu thuốc.

— Đã xảy ra chuyện gì đó, – bà nói. – Tôi không biết là chuyện gì.

Nhưng đã xảy ra chuyện gì đó rất nghiêm trọng. Isa đã nhầm. Chúng không
đi. Chúng đã ở lại đây. Tại sao người ta cứ không chịu tin tôi? Cho đến giờ
chỉ có một người lắng nghe tôi, nhưng giờ thì ích gì nữa?

Mắt bà ngấn nước. Wallander nín thở.

— Một người duy nhất, – ông chậm rãi nói. – Chị đã nói thế phải không?

— Phải.

— Chị nghĩ đến người cảnh sát từng đến gặp chị vào khoảng cuối tháng

Sáu?

Bà ngẩng đầu lên, ngạc nhiên.

— Phải. Anh ta đến nhiều lần. Không chỉ tháng Sáu. Cả tháng Bảy nữa,

tuần nào cũng đến. Và gần đây cũng vậy, tháng Tám ấy.

— Chị muốn nói người cảnh sát tên là Svedberg?

— Tại sao anh ta lại chết? Đó là người duy nhất lắng nghe tôi. Anh ta

cũng lo lắng như tôi.

Wallander im lặng.

Ông không còn gì để nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.