CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 166

10

Gió đã yếu đi, đôi lúc ngừng hẳn lại.

Để giết thời gian, gã đếm bao nhiêu lần gió thổi lướt qua mặt mình. Gã

nghĩ đến việc ghi lại kết quả vào cái danh sách chép lại tất cả các khoái lạc
của cuộc đời. Cuộc đời của những con người sung sướng.

Gã đã nép mình dưới một cái cây lớn từ nhiều giờ. Việc đến trước giờ

hành động khiến gã có cảm giác hài lòng.

Tháng Tám. Tối thứ Bảy. Trời vẫn còn nóng.

Sáng đó khi thức dậy, gã cảm thấy mình không nên chờ đợi nữa. Như

thường lệ, gã ngủ đúng tám tiếng, không ít hơn không nhiều hơn. Quyết
định của gã được hình thành trong giấc mơ. Hôm nay, gã sẽ tái tạo chính
xác điều gã đã được chiêm ngưỡng năm mươi mốt ngày trước. Đã đến lúc
trưng bày nó cho những cái nhìn.

Gã dậy lúc năm giờ. Gã không thay đổi thói quen với cái cớ đó là ngày

nghỉ của mình. Gã uống một tách trà đặc biệt mà gã đặt mua từ Thượng
Hải, trải tấm thảm đỏ ra phòng khách và tập các động tác thể dục. Sau hai
mươi phút, gã đo nhịp tim, ghi kết quả lại vào cuốn sổ theo dõi luyện tập và
đi tắm. Sáu giờ mười lăm phút, gã ngồi xuống bàn. Ngày hôm đó, gã phải
nghiên cứu một báo cáo chi tiết mà gã đã yêu cầu từ bộ phận Lao động, nơi
người ta đang thảo luận về những biện pháp khác nhau để chống nạn thất
nghiệp. Gã dùng bút chì gạch dưới nhiều câu, viết thêm vài chữ ra ngoài lề.
Nhưng gã không tìm được gì mới mẻ hay bất ngờ. Tất cả các kết luận thống
kê và phân tích do người công chức đó tập hợp, gã đều đã biết nằm lòng.

Gã đặt bút xuống và nghĩ đến những con người vô danh đã viết bản báo

cáo không nói lên điều gì hết cả này. Họ không hề chịu nguy cơ mất việc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.