CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 250

tiếng động nào hết; gã không hề để lại dấu vết nào hết.

Gã đứng như vậy bao nhiêu lâu? Lần đầu tiên, cái đồng hồ bên trong của

gã loạn nhịp. Có thể là một giờ, có thể là hơn. Cuối cùng gã đứng dậy, đi
qua đường và biến mất về phía biển. Ngày bắt đầu ló rạng.

• • •

Wallander nhìn thấy từ xa ánh sáng của những ngọn đèn chiếu đang soi

sáng những cái cây. Không lâu sau đó, ông nghe thấy giọng nói mệt mỏi và
tức tối của Nyberg. Một cảnh sát đang đứng hút thuốc trên lối đi.

Ông dỏng tai lên. Linh cảm đó từ đâu đến? Có thể là từ những ý nghĩ của

chính ông, một lúc trước trong xe ôtô, về cái bóng vô hình đó, tên giết
người trốn trong bóng tối đó. Đột nhiên, ông tưởng như mình nghe thấy
một tiếng động. Ông dừng lại trên đường, đột nhiên thấy sợ hãi. Không có
gì cả. Ông lại đứng yên, lần này tắt đèn đi, và cố gắng lắng nghe bằng tất cả
sức lực của mình. Nhưng không nghe thấy gì cả, ngoài tiếng sóng biển
vọng tới.

Ông tiếp tục bước đi và chào người cảnh sát đang hút thuốc. Khi nhìn

thấy ông, anh ta định dụi điếu thuốc; Wallander ra hiệu tỏ ý không có vấn
đề gì. Họ đang ở bên ngoài khu được những cái đèn chiếu rọi ánh sáng tới.
Người cảnh sát còn trẻ: Bemt Svensson, một anh chàng tóc đỏ cao lớn có
mặt ở Ystad từ sáu tháng nay. Wallander chưa bao giờ làm việc với anh ta,
nhưng còn nhớ từng bắt tay anh ta ở trường đào tạo cảnh sát Stockholm,
nơi ông đến dạy một lần cách đây một năm.

— Không có chuyện gì chứ?

— Tôi nghĩ là có một con cáo ở góc kia.

— Tại sao anh lại nghĩ thế?

— Tôi có cảm giác đã nhìn thấy một cái bóng to hơn một con mèo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.