CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 253

— Hắn có thể treo họ lên một cái cây nếu có ròng rọc. Nhưng trong

trường hợp đó, mấy cái xác phải bị hư hại nặng nề hơn nhiều.

Một ý nghĩ chạy qua óc Wallander.

— Anh có cảm giác những cái xác bị bọn thú chạm vào không? Chẳng

hạn như là mỏ chim?

— Không. Nhưng chỉ các bác sĩ pháp y mới nói rõ được.

— Điều đó cho thấy rất có khả năng họ đã bị chôn. Nhưng bọn thú cũng

đào đất chứ. Chúng ta có thể hình dung là mấy cái xác được bảo vệ cẩn
thận. Trong hòm hoặc túi nhựa.

— Tôi không biết nhiều về ảnh hưởng của nhiệt độ lên tốc độ phân hủy.

Dù thế nào đi nữa, những cái xác được bảo quản tại một nơi khép kín sẽ có
quá trình phân hủy khác với những cái xác tiếp xúc trực tiếp với đất. Nói
một cách khác, có thể họ ở đó từ lâu hơn là chúng ta nghĩ.

Wallander cảm thấy chi tiết này có thể mang tính quyết định.

— Điều đó dẫn chúng ta tới kết luận gì?

Nyberg dang hai tay.

— Hẳn là hắn đã không leo dốc, – ông chỉ bờ dốc.

— Và cũng không đi qua đường, trừ khi bắt buộc phải làm vậy.

Họ quay lưng lại bờ dốc và nhìn vào bóng tối phía bên ngoài những

quầng sáng đang thu hút những con côn trùng nhảy múa.

— Bờ dốc tiếp tục ở phía trái, – Nyberg nói. – Nhưng, lại có một cái dốc

khác ngay sau đó. Tôi không nghĩ là ở đó, cái dốc gần quá.

— Còn nếu đi thẳng?

— Đất bằng. Bụi cây dày. Bụi rậm.

— Bên phải?

— Trước tiên là bụi cây. Nhưng không dày lắm. Rồi đến rêu, mùa đông

biến thành đầm lầy. Rồi lại những bụi cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.