CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 272

Martinsson, cũng như Ann-Britt, một lúc trước tại khu bảo tồn. Nhưng ông
không nói gì. Họ quay lại phòng Isa. Bộ tóc giả đặt trên bàn, bên cạnh máy
tính xách tay. Wallander quỳ gối nhìn xuống gầm giường. Không có gì. Khi
đứng dậy, ông thấy chóng mặt, lảo đảo và phải bấu vào Martinsson.

— Anh không khỏe à?

Ông lắc đầu.

— Tại thức đêm nhiều quá thôi. Đã từ lâu tôi không thể thức liên tục

nhiều đêm được nữa. Rồi cậu cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh đó thôi.

— Có lẽ phải nói Lisa gọi thêm lực lượng.

— Bà ấy đã nói đến chuyện đó rồi. Chúng ta sẽ nói lại sau. Còn gì cần

phải xem ở đây nữa không?

— Tôi không nghĩ là còn.

— Có thiếu đồ vật nào không? Cái gì đó luôn có trong phòng ngủ của

một cô thiếu nữ?

— Theo tôi nghĩ thì không.

— Thế thì chúng ta đi thôi.

Khi họ ra đến sân, đồng hồ chỉ chín giờ rưỡi. Wallander nhìn lên trời. Sẽ

không có mưa.

— Tôi sẽ liên lạc với bố mẹ Isa. Tôi để cậu phụ trách bố mẹ Boge,

Norman và Hillstrom. Tôi không dám nghĩ đến chuyện sẽ xảy ra nếu chúng
ta không thể tìm được Isa. Có thể là họ biết một chi tiết nào đó. Cũng vậy
với tất cả những người có mặt trong bức ảnh mà chúng ta tìm được ở nhà
Svedberg.

— Anh nghĩ là đã xảy ra chuyện gì à?

— Tôi không biết.

Họ lên xe và đi về hướng Ystad. Wallander nghĩ đến cuộc nói chuyện với

Lundberg. Vậy là ai đó đã gọi điện đến bệnh viện. Ai? Hơn nữa, ông lờ mờ
cảm thấy rằng Lundberg đã nói thoáng qua một điều gì đấy có tầm quan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.