CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 284

— Cho tôi số.

— Tôi không có. Mặt khác, tôi cũng không chắc là nó có hay không.

— Thế là sao? Cô ấy có điện thoại di động hay là không có?

— Nó chưa bao giờ hỏi tiền tôi để mua. Vì vậy nó có thể mua bằng cách

nào? Nó không đi làm, nó không chịu làm gì để tự ổn định cuộc đời nó hết.

— Isa có thể đến Bamso không? Cô ấy có hay đến đó không?

— Nếu tôi hiểu đúng thì nó đang ở bệnh viện.

— Không, cô ấy đã đi rồi.

— Tại sao?

— Chúng tôi biết làm sao được. Liệu cô ấy có thể ở Bamso không?

— Hoàn toàn có thể.

— Làm thế nào để đi đến đó?

— Phải đi tàu thủy từ Fyrudden. Không có đường bộ đâu.

— Cô ấy có cái tàu nào không?

— Tàu của chúng tôi đang nằm ở Stockholm để sửa máy.

— Có hàng xóm để liên lạc không?

— Không có ai. Nhà của chúng tôi là nhà duy nhất trên đảo. – Vừa nói

Wallander vừa ghi chép. Tức thời ông không tìm ra câu hỏi nào khác.

— Tôi muốn ông trực ở số điện thoại này. Có chỗ nào khác mà Isa có thể

đến không?

— Theo chỗ tôi biết thì không.

— Nếu nhớ ra điều gì, tôi yêu cầu ông nhất thiết phải báo ngay cho tôi.

Ông đưa số điện thoại sở cảnh sát Ystad và số di động của mình. Khi bỏ

máy, ông nhận ra hai bàn tay mình đẫm mồ hôi.

Ông phải lục rất lâu trong các ngăn kéo và trên giá sách mới tìm được cái

ông cần: một quyển bản đồ atlas. Có tên Fyrudden, nhưng không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.