CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 286

đó lại biết. Cái kẻ nào đó này cũng đã phát hiện được là Svedberg đang
theo gót hắn.

Hẳn là Svedberg đã tiến lại quá gần, Wallander nghĩ. Không hề hay biết,

anh đã giẫm chân lên một vùng đất cấm. Chính vì vậy mà anh đã bị giết.
Không có cách giải thích khả dĩ nào khác.

Cho đến đó - ông vẫn ngồi trên bãi cỏ, dưới bóng tháp nước - ông thấy

có thể tiếp tục đống lập luận của mình. Tiếp theo đó mọi chuyện đều rối
tung. Cái kính viễn vọng nằm trong kho chứa đồ của Bjorklund để làm gì?
Tại sao người ta lại gửi những tấm bưu ảnh giả từ nhiều thành phố khác
nhau của châu Âu? Tại sao lại phải kéo dài thời gian? Câu hỏi thì nhiều vô
cùng và không ăn nhập gì với nhau.

Mình phải tìm được Isa, ông nghĩ. Mình phải nói chuyện được với cô ấy.

Nói với cô ấy điều mà chính cô ấy có thể cũng không nghĩ là mình biết. Và
mình phải lần theo dấu vết Svedberg. Điều gì mà cậu ấy đã khám phá
nhưng chúng ta vẫn chưa nắm bắt được? Trừ khi ngay từ đầu cậu ấy đã
nghi ngờ, vì những lý do chỉ mình cậu ấy biết.

Wallander nghĩ đến Louise. Người phụ nữ thường xuyên qua lại với

Svedberg một cách hết sức bí mật. Bức chân dung của cô ta có điều gì đó
đáng ngại. Ông vẫn chưa biết đó là điều gì. Sự lo lắng gặm nhấm ông, buộc
ông lúc nào cũng phải cảnh giác, không để cho sự sốt ruột chiếm mất ưu
thế.

Khi suy nghĩ như vậy, lưng dựa vào bức tường đá của tháp nước, đột

nhiên ông nghĩ là có tồn tại một điểm chung giữa bốn thanh niên và
Svedberg. Họ có những bí mật. Có thể là phải tìm được điểm giao nhau còn
bị che giấu ở chính chỗ đó chăng?

Ông đứng dậy. Cả người ông đau nhức sau những giờ ngủ co quắp trong

xe. Ông quay lại sở cảnh sát.

Nỗi sợ lớn nhất của ông vẫn còn nguyên vẹn không chút suy suyển. Nỗi

sợ về việc kẻ giết người sẽ tiếp tục giết người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.