CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 290

— Gần như vậy. Chúng ta không thể quên được là cô ấy đã định tự tử.

Tại sao? Chúng ta cũng không biết kẻ giết người nghĩ gì về việc cô ấy vẫn
còn sống.

— Kẻ đã giả danh Lundberg gọi điện đến bệnh viện?

Wallander nghiêm trang gật đầu.

— Tôi muốn ai đó trong số hai người nói chuyện với người nhận cú điện

thoại đó ở bệnh viện. Giọng của người đàn ông đó như thế nào? Giọng
người vùng nào? Trẻ hay già? Tất cả đều có thể là quan trọng.

Martinsson nhận lo việc đó. Họ dành một tiếng sau đó để tóm tắt tình

hình. Lisa Holgersson bất ngờ bước vào để nói về đám tang Svedberg, sẽ
được tổ chức vào thứ Ba tới. Bà đã nói chuyện với Ylva Brink và Sture
Bjorklund. Wallander thấy bà rất nhợt nhạt, đường nét khuôn mặt hằn sâu
vì mệt mỏi. Bà dành một phần lớn thời gian của mình để lo mảng báo chí.
Ông không hề ghen tị với bà.

— Có ai biết Svedberg thích loại nhạc gì không? Thật đáng ngạc nhiên là

Ylva Brink không hề biết.

Wallander ngạc nhiên nhận ra là chính mình cũng không biết.

— Cậu ấy thích nhạc rock, – Ann-Britt nói. – Một hôm cậu ấy đã nói với

tôi. Tôi nghĩ nhạc sĩ mà cậu ấy thích nhất là Buddy Holly, chết từ lâu lắm
rồi, hình như là trong một vụ tai nạn máy bay.

— Chính là người hát Peggy Sue phải không? – Wallander hỏi.

— Đúng rồi. Nhưng chúng ta không thể bật loại nhạc đó vào một lễ tang

được.

— Một bản thánh ca đi, – Martinsson đề xuất. – Thánh ca thì lúc nào

cũng được.

Sau đó Lisa Holgersson bảo Wallander tóm tắt tình hình cho bà.

— Ngày tổ chức đám tang, – bà nói khi ông đã nói xong, – tôi muốn

chúng ta biết được chuyện gì đã xảy ra và tại sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.