CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 294

18

Thứ Ba 13 tháng Tám vào lúc năm giờ sáng, Wallander lái xe theo

hướng Đông Bắc. Ông đã đi quá Solvesborg thì nhận ra mình hoàn toàn
quên mất lời hứa sẽ đến gặp bác sĩ Goransson vào sáng nay. Ông dừng lại
bên đường để gọi điện cho Martinsson. Lúc đó là sáu giờ rưỡi, thời tiết vẫn
tiếp tục nóng và khô.

— Cậu gọi cho bác sĩ hộ tôi và nói với anh ta là tôi không thể đến được

vì có công vụ gấp nhé.

— Anh bị ốm à?

— Tôi phải khám định kỳ thôi.

Hẳn Martinsson phải tự hỏi tại sao ông không tự gọi cho bác sĩ

Goransson. Chính ông cũng tự hỏi mình như vậy. Và tại sao cứ phải khăng
khăng tránh nói về bệnh tiểu đường? Bản thân ông cũng không hiểu nổi.

Không lâu trước khi đến Bromsebro, sự mệt mỏi buộc ông phải nghỉ một

lúc. Ông rời khỏi đường và dừng lại cạnh một tấm bia kỷ niệm hiệp ước
hòa bình giữa Thụy Điển và Đan Mạch từng được ký kết ở đây. Ông đi đến
dưới một gốc cây để đi tiểu. Rồi ông lên xe, nhắm mắt lại và thiếp đi.

Trong giấc mơ, những bóng hình đáng lo ngại đi lại dưới một cơn mưa

nặng hạt. Wallander tìm Ann-Britt mà không thấy. Bố ông hiện ra, rồi
Linda, nhưng ông chỉ lờ mờ nhận ra cô. Và mưa rơi như trút.

Ông chầm chậm thoát ra khỏi giấc ngủ. Nhớ ra mình đang ở đâu ngay cả

trước khi mở được mắt. Mặt trời rọi thẳng vào mặt ông. Ông toát mồ hôi,
nhưng không thấy được nghỉ ngơi. Và thấy khát. Ông ngạc nhiên nhận ra
mình đã ngủ được hơn nửa tiếng; khắp người ông đau nhức. Ông nổ máy.
Sau khoảng hai mươi cây số, ông nhìn thấy một quán cà phê bên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.