CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 306

— Thỉnh thoảng tôi cũng phải có lý chứ. Tôi nghĩ là chúng tôi sẽ trở về

Ystad vào tối hoặc đêm nay.

— Cậu nói chuyện với cô ấy rồi à?

— Chưa.

Cô tóm tắt các sự kiện buổi sáng ở Ystad. Vài người đã gọi đến để thông

báo nhận ra người phụ nữ có tên Louise. Người ta đang kiểm tra tính xác
thực của những thông tin đó. Cô hứa sẽ gọi cho ông ngay khi có tin mới.

Wallander quay vào bên trong và ngắm nhìn thật lâu một cái mô hình tàu

thủy rất đẹp. Một cái tàu ba cột cũ. Mùi xào nấu tỏa ra từ trong bếp. Ông
đói ngấu. Ông đã không ăn gì kể từ bữa sáng trên đường đi. Ông nghĩ đến
một loạt câu hỏi muốn đặt cho Isa. Trước hết ông cần phải khám phá ra
điều gì?

Ông không ngừng quay trở lại cùng một điểm: ông cần phải rút tỉa được

điều mà cô biết mà không ý thức được.

Cô đã kê xong bàn ở hàng hiên lớn lắp kính chạy suốt một bên của ngôi

nhà. Cô hỏi ông muốn uống gì. Nước. Cô uống rượu vang. Wallander lo
lắng. Nếu cô uống quá nhiều, cuộc nói chuyện được trông chờ sẽ không thể
tiến hành được. Nhưng trong cả bữa ăn cô chỉ uống một ly. Rồi cô pha cà
phê. Khi Wallander muốn dọn bàn, cô ngăn ông lại. Có một cái đivăng và
vài ghế phôtơi trong một góc hàng hiên. Cô mời ông đến đó ngồi. Qua cửa
kính, ông nhìn thấy cầu tàu. Một con thuyền buồm chầm chậm lướt qua,
những cái buồm cong mình theo gió.

— Ở đây đẹp thật đấy. Tôi chưa đến vùng này bao giờ.

— Họ đã mua hòn đảo cách đây khoảng ba mươi năm. Họ kể là tôi đã

được hoài thai ở đây. Tôi sinh vào tháng Hai, nên chuyện đó là rất có thể.
Trước hòn đảo thuộc về một cặp vợ chồng già đã sống ở đây cả đời. Tôi
không biết bằng cách nào mà bố tôi nghe nói đến nó. Ông ta đã đến đây
cùng một vali đầy tiền một trăm curon. Nhìn thì ấn tượng lắm, nhưng cũng
không nhiều lắm đâu. Tất nhiên là cặp vợ chồng kia chưa bao giờ nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.