CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 310

Thỉnh thoảng, họ ngừng lời để uống trà và ăn sandwich. Hoặc chỉ để

nghỉ ngơi. Nhiều lần Wallander bước ra ngoài bóng đêm và đi tiểu ở một
gốc cây. Chỉ nghe tiếng xào xạc của lá, trong sự tĩnh lặng. Rồi họ tiếp tục
cuộc nói chuyện. Một cách chậm rãi, dần dần Wallander bắt đầu hiểu được
các trò chơi của họ. Họ đóng các vai. Họ cải trang, tổ chức những bữa tiệc,
chuyển từ một thời kỳ này sang một thời kỳ khác. Khi đề cập công việc
chuyển bị cho bữa tiệc cuối cùng, ngày Saint-Jean, Wallander đã vô cùng
cẩn thận, vô cùng chậm rãi. Ai có thể biết được kế hoạch của họ? Không ai
hết, cô nói. Ông không thể chấp nhận câu trả lời đó. Phải có ai đó biết.

— Chúng ta sẽ bắt đầu lại từ đầu. Thêm một lần nữa. Khi nào thì bọn cô

quyết định tổ chức một buổi picnic theo thời kỳ của Bellman?

Họ chia tay nhau vào lúc một rưỡi sáng. Wallander mệt mỏi đến mức

thấy buồn nôn. Cô vẫn chưa cung cấp được cho ông hướng đi mà ông hy
vọng. Nhưng ông còn có một chặng đường dài trên xe ôtô về Ystad để tiếp
tục cuộc nói chuyện. Ông không có ý định đầu hàng.

Cô bảo ông lên ngủ ở một phòng tầng trên. Cô ngủ ở tầng trệt. Cô đưa

cho ông một cái đèn dầu và chúc ông ngủ ngon. Ông dọn giường và mở hé
cửa sổ. Bên ngoài, trời tối đen.

Ông nằm dài ra giường và thổi tắt đèn. Ông nghe tiếng Isa đang lục sục

trong bếp. Rồi tiếng một cánh cửa đóng và khóa lại. Im lặng trùm xuống.

Ông ngủ thiếp đi ngay lập tức.

Không ai nhận ra con tàu tối om cập bến ở bãi Vikfjarden vào một giờ

khuya khoắt. Và không ai nghe thấy tiếng hắn khi hắn im lặng trườn vào
vũng nước nhỏ ở bờ Tây hòn đảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.