CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 347

— Tôi muốn cậu ấy ở đây hơn. Nhưng thôi kệ, sẽ nói lại sau cho cậu ấy

vậy.

Ông ra hiệu bảo Martinsson đóng cửa lại. Rồi ông thuật lại cuộc gặp

Sundelius và cảm giác của ông, rằng có thể Svedberg là người đồng tính.

— Điều này tự bản thân nó không hề quan trọng. Cảnh sát cũng có thể có

giới tính nào mà mình thích. Nếu tôi chỉ muốn trong chúng ta biết điều đó,
thì là bởi vì khi còn sống Svedberg chưa bao giờ nói đến chuyện đó, và tôi
không thấy có lý do gì để làm việc đó thay cho cậu ấy, giờ đây khi cậu ấy
đã chết. Nhất là khi điều đó rất có thể làm nảy sinh những lời đồn đại sai
trái.

— Rõ ràng là chuyện này làm phức tạp hóa câu chuyện với Louise, –

Martinsson nói.

— Có thể là cậu ấy có nhiều sở thích. Nhưng chính xác thì Sundelius biết

điều gì? Đó chính là câu hỏi. Tôi có cảm giác rất rõ là ông ta không nói hết
với tôi. Cần phải đào sâu thêm trong cuộc đời Sundelius và trong cuộc đời
Svedberg. Còn có những bí mật khác nữa hay không? Cũng vậy đối với các
thanh niên. Chắc chắn là phải có một điểm tiếp xúc, một ai đó giờ đây mới
chỉ là một cái bóng. Nhưng phải tồn tại.

— Tôi còn mơ hồ nhớ rằng Svedberg từng bị khiếu nại cách đây vài

năm. Không nhớ là về chuyện gì nữa.

— Phải kiểm tra ngay. Tôi đề nghị chúng ta chia công việc. Tôi phụ trách

Svedberg và Sundelius. Tôi cũng sẽ phải nói chuyện lại với Bjorklund. Dù
sao ông ta cũng là người duy nhất khẳng định người phụ nữ đó có tồn tại.

— Vô cùng đáng ngạc nhiên vì không có ai từng nhìn thấy cô ấy, – Ann-

Britt xen vào.

— Không chỉ đáng ngạc nhiên đâu. Mà là không thể. Chúng ta phải tự

hỏi điều đó có nghĩa là gì.

— Liệu có phải là chúng ta đã buông ông giáo sư xã hội học quá sớm

không? Dù sao thì chúng ta cũng đã tìm được cái kính viễn vọng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.