CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 348

Svedberg ở nhà ông ta.

— Trong khi các nghi ngờ còn chưa tập trung vào một người cụ thể, mọi

dấu vết đều có một giá trị bằng nhau. Đó là một sự thật đã quá cũ kỹ mà
chúng ta không được lơ là.

Wallander đứng dậy.

— Đừng quên thông báo cho Hansson về những gì chúng ta vừa nói, ông

kết luận trước khi đi ra.

Mười bảy giờ ba mươi phút. Ông chưa ăn gì suốt cả ngày ngoài vài cái

bánh ngọt và vài mẩu đường. Ý nghĩ về nhà tự nấu bữa tối làm ông sợ hãi.
Ông lấy xe đi ra quảng trường trung tâm và bước vào quán ăn Trung Quốc.
Trong khi đợi được phục vụ, ông uống một cốc bia. Ông gọi thêm một cốc
nữa trong khi ăn - quá nhanh, như thường lệ. Ông chuẩn bị chọn một món
đetxe thì ý nghĩ về bác sĩ Goransson chặn ông lại. Ông gọi thanh toán và đi
về nhà. Trời vẫn còn nóng; ông mở cửa ra ban công. Ông tìm cách gọi cho
Linda ba lần liền. Máy bận. Ông quá mệt mỏi để có thể suy nghĩ; ông bật
vô tuyến lên nhưng tắt tiếng đi. Ông nằm dài trên ghế sofa và nhìn lên trần
nhà. Không lâu trước hai mươi mốt giờ, điện thoại đổ chuông. Đó là Lisa
Holgersson.

— Tôi nghĩ là chúng ta đang gặp vấn đề. Thurnberg đã đến gặp tôi sau

khi cãi nhau với anh.

Wallander nhăn mặt. Ông đã đoán ra đoạn sau.

— Chắc là ông ta bị sốc vì tôi đấm xuống bàn, vân vân và vân vân.

— Còn tệ hơn nữa. Ông ta đặt vấn đề về khả năng chỉ huy cuộc điều tra

của anh.

Wallander ngạc nhiên. Ông không nghĩ Thurnberg đi xa được đến mức

ấy.

Ông nghĩ là lẽ ra mình nên nổi giận. Thay vì đó, ông lại sợ. Việc đôi khi

trong thâm tâm nghĩ đến thất bại là một chuyện. Nhưng việc những nghi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.