CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 386

• • •

Khi về đến sở, việc đầu tiên của ông là đi tìm Edmundsson và trả cho

anh tiền vay tối hôm trước. Rồi ông đi vào phòng họp, nơi Martinsson giới
thiệu ba cảnh sát Malmo được cử đến tăng cường. Ông nhận ra một người
trong số họ, một thanh tra khoảng sáu mươi tuổi tên là Rytter. Hai người
còn lại trẻ hơn; ông chưa bao giờ gặp họ. Ông chào họ nhưng không ngồi
lại lâu. Nhẩm tính chênh lệch giờ giữa Mỹ và Thụy Điển, ông yêu cầu
Martinsson ghé qua phòng ông sau đó một lúc. Ông đi thẳng về phòng và
bắt đầu chăm chú đọc các tài liệu tìm thấy ở nhà Lena Norma. Phần lớn
trong số đó được viết bằng tiếng Anh. Nhiều lần ông phải tra từ điển. Ông
nhanh chóng bị đau nửa đầu. Đọc được khoảng một nửa thì Martinsson đến
gõ cửa. Đã hơn hai mươi ba giờ. Martinsson có vẻ nhợt nhạt, hai mắt thâm
quầng. Wallander tự hỏi không biết trông mình ra sao.

— Ổn chứ?

— Đó là những cảnh sát giỏi, – Martinsson trả lời. – Nhất là người nhiều

tuổi nhất, tôi nghĩ thế. Rytter.

— Chúng ta sẽ nhanh chóng thấy có thay đổi; họ sẽ làm đỡ cho chúng ta

rất nhiều việc.

Martinsson tháo cà vạt và nới cổ áo sơ mi.

— Tôi có một việc giao cho cậu đây, – Wallander nói tiếp.

Ông kể chi tiết cho anh phát hiện trong căn hộ của Lena Norman.

Martinsson có vẻ chậm rãi trở lại với cuộc sống. Đúng như Ann-Britt đã dự
đoán, triển vọng được liên lạc với các đồng nghiệp Mỹ mang lại cho anh
một nguồn năng lượng mới.

— Điều quan trọng hơn cả, – Wallander kết luận, – là có được một hình

ảnh chính xác về tổ chức này. Dĩ nhiên, cậu phải giải thích cho họ biết
những chuyện xảy ra ở chỗ chúng ta, cái chết của Svedberg và bốn thanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.