CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 439

thích những người hạnh phúc. Cho đến lúc này, mọi chuyện đều ăn nhập
với điều đó. Một bộ mặt tương thích. Nhưng điều đó chưa đủ. Ông đi
ngược lại đến con đường nơi tên giết người hẳn là đã để xe. Cả nơi đó nữa
cũng được chọn rất khéo. Không có ngôi nhà nào ở gần. Không có nhân
chứng.

Ông quay lại bằng con đường đó. Người cảnh sát vẫn hút thuốc.

— Tôi vừa nghĩ đến những gì chúng ta nói lúc nãy. (Anh ta dụi điếu

thuốc xuống cát.) Tất cả những người tò mò đó: tôi cho là chúng ta cũng sẽ
làm vậy nếu không phải là cảnh sát.

— Hẳn rồi. – Wallander nói.

— Chúng tôi nhìn thấy nhiều tay kỳ cục lắm. Một số thậm chí còn vờ tỏ

ra là không mấy quan tâm, nhưng điều đó không ngăn cản họ ngồi lại đó
nhiều giờ liền. Một trong số những người cuối cùng đi khỏi là một phụ nữ;
cô ta đã ở đó khi tôi đến thay ca.

Wallander lơ đãng lắng nghe. Khi phải chờ đến năm giờ thì tại sao lại

không phải là ở đây?

— Thoạt đầu, tôi cứ nghĩ đó là một người mà tôi có quen, người cảnh sát

tiếp tục. Mà tôi đã nhìn thấy. Nhưng hóa ra lại không phải.

Những câu nói đó chầm chậm thấm vào tâm trí Wallander.

— Cậu vừa nói gì?

— Tôi nghĩ là có nhận ra người phụ nữ nhìn tôi ở bên kia dây ngăn.

Nhưng tôi đã nhầm.

— Cậu tin là đã nhìn thấy cô ta, cậu đã nói thế phải không?

— Tôi cứ nghĩ cô ta là ai đó trong gia đình tôi.

— Khác hẳn chứ, nhận ra ai đó và đơn giản là nghĩ đã từng nhìn thấy

người đó?

— Trông cô ta quen lắm. Cái đó thì chắc chắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.