CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 45

Bên ngoài, trời vẫn nóng như thế. Không có lấy một cơn gió. Wallander

đi bộ đến thư viện khu Surbrunnsvagen và loay hoay định hướng giữa
những hàng giá sách. Khi đến được chỗ để sách y học, ông không mất
nhiều thời gian để tìm thấy cái ông muốn tìm: một cuốn sách về bệnh tiểu
đường. Ông ngồi xuống một cái bàn, lấy kính trong túi ra và bắt đầu đọc.

Một tiếng rưỡi sau, ông thấy mình đã có một ý niệm sáng sủa hơn về bản

chất của căn bệnh. Ông cũng hiểu rằng mình sẽ chỉ có thể tự cứu mình.
Những thói quen xấu về ăn uống, việc thiếu luyện tập, những ý định ăn
kiêng được chăng hay chớ lúc nào cũng kéo ông quay trở lại với cái bụng
béo quen thuộc của ông.

Ông để sách lại chỗ của nó ở trên giá, với một cảm giác sâu sắc về thất

bại và khinh bỉ bản thân. Cùng lúc, ông biết là mình không có lựa chọn nào
khác. Ông phải thay đổi cách sống.

Đã mười sáu giờ ba mươi phút khi ông về đến sở. Martinsson đã để lại

trên bàn ông một mẩu giấy cho biết anh vẫn chưa có tin tức của Svedberg.

Wallander đọc lại một lần nữa văn bản tóm tắt sự mất tích của ba thanh

niên và xem xét mấy tấm bưu ảnh. Ông lại có cảm giác đã bỏ qua mất điều
gì đó. Điều gì? Ông vẫn để nó tuột đi mất.

Sự lo lắng của ông tăng lên. Ông như thể đang nhìn thấy Eva Hillstrom

ngồi đối diện ông trong chiếc phô tơi dành cho khách.

Đột nhiên, ông hiểu ra mức độ nghiêm trọng của tình hình. Điều này vô

cùng đơn giản.

Bà ấy biết là con gái bà đã không viết tấm bưu ảnh đó. Bằng cách nào?

Điều đó không hề quan trọng.

Bà ấy biết. Như thế đã là quá đủ.

Wallander đứng dậy và tiến lại gần cửa sổ.

Đã xảy ra điều gì đó với ba thanh niên đó. Nhưng điều gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.