CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 46

3

Tối đó, Wallander thực hiện một nỗ lực có giới hạn để bắt đầu một cuộc

đời mới. Bữa tối, ông nấu một ít nước canh, xalat, và chỉ có vậy. Ông quyết
tâm tự ngăn chặn mình ăn những gì bị cấm đến nỗi hoàn toàn quên mất là
đã giữ chỗ ở phòng giặt. Khi ông nhớ ra thì đã quá muộn.

Ông cố nhìn vào khía cạnh tốt của mọi chuyện. Quá nhiều đường trong

máu, đó không phải là án tử hình. Nhưng ngược lại đó là một lời cảnh báo.
Nếu muốn tiếp tục sống một cách bình thường ông sẽ phải thay đổi hai
hoặc ba yếu tố cơ bản trong các thói quen của mình. Không lớn lao gì,
nhưng là một thay đổi kéo dài, có chiều sâu. Sau bữa tối, ông vẫn đói. Ông
ăn thêm một quả cà chua. Rồi ông ngồi lại xuống bàn bếp và thử, với sự
giúp sức của các danh sách đồ ăn kiêng, lập ra một số thực đơn cho những
ngày sắp tới. Ông cũng quyết định ngay là sẽ luôn đi bộ đến sở. Cuối tuần,
ông sẽ đi bộ thật lâu trên bờ biển. Ông nhớ là Hansson và ông từng có dự
định chơi cầu lông. Có lẽ là đã đến lúc chuyển sang hành động chăng?

Chín giờ, ông bước ra ngoài ban công. Một cơn gió nhẹ thổi đến từ phía

Nam. Nhưng trời vẫn rất nóng.

Đang là mùa hè muộn.

Vài thanh niên đi qua dưới phố. Wallander đưa mắt nhìn theo họ. Một

lúc trước, khi suy nghĩ đến các danh sách và sự tăng giảm trọng lượng của
mình, ông không hề tập trung. Ông nghĩ đến Eva Hillstrom. Bà đã mất bình
tĩnh, đã nắm cổ tay ông một cách bạo liệt. Nỗi sợ về những điều có thể xảy
đến cho con gái hiện rõ trong mắt bà. Nỗi sợ đó nhìn rõ mồn một.

Một số bố mẹ hoàn toàn không biết con cái mình, ông nghĩ. Nhưng đôi

khi ngược lại, một người có thể biết con mình rõ hơn bất kỳ ai khác. Điều
gì đó nói với mình rằng Eva Hillstrom ở vào trường hợp đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.