CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 494

ông ở Copenhagen không làm việc cho bưu điện.

Dù vậy ông vẫn giữ một niềm hy vọng nhỏ nhoi là sẽ nhận diện được kẻ

giết người trong vài giây.

Albinsson quay lại cùng cuốn sách. Wallander chửi thề; ông quên không

mang kính.

— Có thể là ông sẽ đeo vừa kính của tôi đấy. Ông đeo bao nhiêu độ.

— Tôi cũng không chắc lắm nữa. 10,5.

Albinsson bối rối nhìn ông.

— Nếu thế thật thì ông mù mất rồi. Tôi nghĩ là ông muốn nói 1,5. Kính

của tôi là 2 độ. Chắc là sẽ được.

Quả thực là được. Cuốn sách in rất sang; có phải vì thế mà giá tem cứ

tăng mãi không ngừng không? Rồi ông nghĩ đến điều Westin đã nói khi chở
ông đến Bamso: từ giờ đến vài năm nữa, một nửa số thư từ hiện nay sẽ
được thay thế bằng thư điện tử. Khi đó bưu điện sẽ làm gì? Westin không
có câu trả lời. Wallander cũng không có. Cuốn sách này có chút lợi ích nào
ngoài lợi ích không thể chối cãi được với ông vào lúc này?

Ông giở nó ra. Tám nhân viên, bốn đàn ông và bốn phụ nữ. Wallander

xem kỹ mặt bốn người đàn ông. Không ai trong số họ giống chút nào với
Louise. Ông ngập ngừng một chút trước người có tên là Lars-Goran Berg.
Rồi ông thấy rõ là không thể được; Sau đó ông xem ảnh mấy người phụ nữ.
Ông nhận ra một trong số họ, người vẫn đưa thư cho bố ông ở Loderup.

— Tôi có thể giữ cuốn sách giới thiệu được không?

— Nếu ông muốn, tôi có thể đưa ông mấy cái liền.

— Không cần đâu.

— Ông đã có được câu trả lời mà ông đang tìm chưa?

— Không thực sự. Nhưng tôi còn vài câu hỏi nữa. Như vậy là thư từ

được lọc ở đây. Có phải là chính những người đưa thư làm luôn việc đó
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.