CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 56

— Đâu đâu cũng đồi bại. Mà từ lâu rồi; tham nhũng trong hệ thống tư

pháp không phải là điều gì mới mẻ, và lúc nào cũng có những cảnh sát bất
lương. Nhưng giờ đây còn tệ hại hơn. Chính vì thế mà nhất thiết phải có
những người như cậu.

— Còn cậu thì sao?

— Cả tôi nữa.

— Nhưng cậu tìm đâu được sức lực thế?

Những câu hỏi của Ann-Britt đầy tính gây hấn. Wallander hoàn toàn hiểu

cô. Chẳng phải là đã bao nhiêu lần chính ông cũng ngồi nhìn chằm chằm
vào cái bàn, không đủ sức tìm ra bất kỳ một tình tiết giảm nhẹ nào cho cái
nghề của mình ư?

— Tôi cố tự nhủ rằng mọi chuyện sẽ tồi tệ hơn nếu không có tôi. Đôi khi

điều đó an ủi được tôi. Không nhiều lắm. Nhưng tôi cố bám lấy ý nghĩ đó,
vì không tìm được gì hay hơn.

Cô lắc đầu.

— Điều gì đang xảy ra cho cái đất nước này?

Wallander đợi đoạn sau. Nhưng không có gì. Một chiếc xe tải ầm ĩ chạy

qua ngoài phố.

— Cậu còn nhớ vụ hành hung xảy ra vào mùa xuân ở Svarte không?

Cô gật đầu.

— Hai thằng bé mười bốn tuổi đánh một thằng bé mười hai tuổi. Không

lý do. Và khi nó đã nằm ra đất, bất tỉnh rồi, chúng vẫn lấy chân đá vào cổ
họng nó. Sau một lúc, nó không còn bất tỉnh nữa, mà chết. Trước câu
chuyện đó, tôi không hiểu lắm về sự thay đổi tận gốc rễ đang diễn ra tại đất
nước này. Những cuộc ẩu đả thì vẫn luôn có, nhưng trước đây, cuộc đánh
đấm chấm dứt khi đối phương đã đo đất. Thua cuộc. Có thể gọi chuyện đó
bằng cái tên nào cũng được. Fair-play, chơi đẹp. Hoặc tại sao không phải là
điều hiển nhiên? Nhưng giờ thì không thế nữa. Bọn trẻ đó không còn chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.