CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 580

35

Khi Axel Edengren đến sở cảnh sát, Ebba vẫn chưa quay về.

Wallander tự hỏi không biết tại sao bà đi lâu thế. Có thể là bà không tìm

được cái áo sạch chăng? Ông đi xuống chỗ tiếp tân để đón Edengren. Ông
cảm thấy khó chịu, không hẳn vì cái áo sơ mi bị dính bẩn mà vì nhớ đến
thái độ lạ lùng mà Edengren dùng để đổi xử với con gái ông ta khi cô còn
sống. Ông sẽ gặp loại người như thế nào đây? Cũng có được một lần thực
tế khẳng định những định kiến của ông. Axel Edengren rất cao lớn và khỏe
mạnh - hiếm khi nào ông gặp một người cao đến thế. Tóc ông ta húi cua.
Ông ta có một cái nhìn dữ dội. Toàn bộ con người ông ta toát ra cái gì đó
nặng nề và gớm ghiếc. Ngay cả cái bắt tay của ông ta cũng giống với một
lời vĩnh biệt. Wallander quyết định dẫn ông ta về phòng mình, đi trong
hành lang với cảm giác đang kéo theo sau mình một con trâu đáng sợ, sẵn
sàng lấy sừng cắm thẳng vào người ông. Ông chỉ cho ông ta cái ghế phôtơi
dành cho khách. Edengren ngồi phịch xuống đó. Cái phôtơi nghiến lên ken
két, nhưng có vẻ như ông ta không để ý. Ông ta mở miệng ngay cả trước
khi Wallander kịp ngồi xuống.

— Ông đã đến Bamso để làm gì, thưa ông thanh tra?

— Tôi tên là Wallander.

Lời đáp vụt ra, đầy mỉa mai.

— Tôi không thích gọi bằng tên những kẻ mà tôi không quen và sẽ

không có cơ hội gặp lại. Ông đã làm gì ở Bamso ?

Wallander tự hỏi không biết có nên tức giận không. Thái độ của người

đàn ông làm ông thấy bực mình, nhưng ông không nghĩ là mình có đủ sức
để áp đặt lên ông ta uy quyền quen thuộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.