CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 73

— Chúng ta có thể giữ được thông tin cho đến trưa mai. Không thể lâu

hơn được.

Ông quay sang người cảnh sát đang đợi lệnh.

— Hiện tại không có bình luận. Nhưng ngày mai sẽ có họp báo ở sở.

— Vào lúc mười một giờ, – Lisa Holgersson nói rõ hơn.

Người cảnh sát biến mất. Họ nghe tiếng Nyberg gầm gừ trong phòng

khách. Rồi lại im lặng. Nyberg hay nổi cáu. Nhưng những cơn cáu giận của
ông không kéo dài lâu. Wallander vào phòng làm việc và nhặt cuốn danh bạ
điện thoại nằm giữa đống hỗn độn. Ông ngồi vào bàn bếp và cuối cùng
cũng tìm ra số điện thoại của Ylva Brink. Ông đưa mắt nhìn Lisa
Holgersson.

— Gọi cho cô ấy đi, – bà nói.

Với ông, không có gì khó khăn hơn là việc thông báo cho người khác cái

chết của một người thân. Thường thì ông phải dẫn theo một vị tu sĩ. Nhiều
lần ông phải tự xoay xở một mình, nhưng mãi mà vẫn chưa quen được. Dù
cho Ylva Brink chỉ là chị họ của Svedberg, thì việc đó vẫn nặng nề. Tiếng
chuông đầu tiên đổ. Ông nhận ra bàn tay mình quắp lại vì sợ.

Rồi có tiếng máy nhắn tin tự động. Ylva Brink phải trực ở nhà hộ sinh

đến sáng.

Wallander bỏ máy. Đột nhiên ông nhớ đến cái đêm đến gặp cô ở bệnh

viện, cùng Svedberg. Đã gần hai năm rồi.

Nhưng Svedberg đã chết. Ông vẫn chưa sao hiểu được điều đó.

— Cô ấy đang đi làm, – ông nói với Lisa Holgersson. – Tôi sẽ đến gặp

cô ấy ở bệnh viện.

— Được, chúng ta không thể chờ. Có thể là Svedberg còn có các họ hàng

khác gần gũi hơn, mà chúng ta không biết.

Wallander gật đầu. Bà có lý.

— Anh có muốn tôi đi cùng không? – bà hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.