CHẠM YÊU - Trang 112

- Chỉ vậy thôi. Và nếu anh ăn dù chỉ là một mẩu nhỏ trên xe tôi, thì anh phải
xuống. Và tôi sẽ không chạy chậm lại khi đá đít anh ra khỏi xe tôi đâu.

- Ồ, làm ơn đi mà. - Anh ta nói, với tay kéo sợi dây an toàn choàng qua
người. - Em đâu cần phải nựng nịu tôi bằng những lời ngọt ngào như thế.
Cứ nói thẳng ra đi chứ. Không cần giữ lại làm gì đâu.

Tôi phớt lờ, cho xe chạy ra khỏi khu trung tâm mua sắm và hòa vào con
đường lớn. Khi chúng tôi thậm chí còn chưa đi qua khỏi nửa khối nhà, tôi
phát hiện anh ta lét lút ăn một miếng khoai tây chiên. Anh ta nghĩ mình lanh
lẹ, nên bỏ miếng khoai khum khum trong tay, rồi giả vờ ngáp để cho vào
miệng, nhưng tôi đã là bậc thầy của trò này. Lissa đã luôn thử khả năng này
của tôi.

- Tôi đã nói gì về thức ăn nhỉ? - Tôi nói, đạp thắng để dừng đèn đỏ.

- Tôi đói. - Anh ta lầm bầm, rồi nuốt miếng khoai trong miệng. - Tôi đói
mà.

- Tôi không quan tâm. Không có thức ăn trên xe, tôi đã nói trước rồi. Tôi
phải giữ đúng nguyên tắc.

Anh ta nhìn quanh, liếc ra băng ghế phía sau, rồi nhìn bảng điều khiển và
tấm thảm lót sàn xe.

- Đẹp đấy chứ? - Anh ta nói. - Trông giống như viện bảo tàng vậy. Vẫn còn
nguyên mùi xe mới.

- Đúng thế. - Tôi nói vừa khi đèn xanh bật lên.

- Rẽ trái ở đây nè. - Anh ta chỉ, và tôi chuyển làn, mắt liếc nhìn phía sau. -
Tôi cá em là người độc tài cực kỳ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.