CHẠM YÊU - Trang 130

chọn một chỗ ngồi có thể nhìn bao quát quán, và cho phép mình thả cửa
một lúc.

Tôi không nhớ mình đã ở đấy bao lâu trước khi nhìn thấy cô ả ấy. Một phút
trước, tôi còn tranh cãi với gã pha chế rượu, một anh chàng cao lênh khênh
tên là Nathan về những tay guitar chơi rock cổ điển, và tiếp theo tôi quay
đầu lại, bất chợt thoáng thấy cô ta trên tấm kính phía sau quầy bar. Tóc cô ta
xõa tung, mặt lấm tấm mồ hôi. Trông như cô ta đã say rồi, nhưng hình như
tôi có gặp cô ta ở đâu đó trước đây. Nhìn người này, có lẽ ai cũng nghĩ cô ả
nên về đi thì tốt hơn.

Tôi lau mặt, luồn tay vào tóc, cố làm cho nó có chút sinh khí. Cô ta cứ nhìn
chằm chằm khi tôi làm thế, cũng thừa biết như tôi là đó chỉ là hình ảnh phản
chiếu, một trò lừa nho nhỏ. Đằng sau cô ả và tôi, đám đông ngày càng ken
dày, và tôi có thể cảm thấy nhiều người còn đụng hẳn vào tôi khi nghiêng
người về phía quầy bar để lấy bia. Và điều tồi tệ là gì? Trong một thoáng,
tôi gần như vui sướng khi nhìn thấy cô ấy, phần nổi loạn bên trong con
người tôi, đang ngồi đó bằng xương bằng thịt. Cô ta nháy mắt với tôi trong
ánh đèn mờ ảo, thách thức tôi từ bỏ hẳn con người của mình để lại một lần
nữa trở thành cô ta.

Thú thật là tôi đã từng tồi tệ hơn. Tồi tệ hơn nhiều.

Tôi không còn say xỉn nữa. Tôi không còn là một ống khói di động. Cũng
không đi với những gã trai không quen tới những góc khuất, vào trong
những chiếc xe tối om hay những căn phòng không ánh sáng. Lạ một điều
là những việc thế này không bao giờ diễn ra vào ban ngày, khi bạn có thể
thấy rõ khuôn mặt người ta, thấy những đường nét, những nếp nhăn hay vết
sẹo trên đó.

Trong bóng tối, trông ai cũng như ai, những đường nét đều lờ mờ, không rõ.
Khi tôi nghĩ về bản thân mình lúc đó, về chính tôi hai năm trước, tôi cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.