CHẠM YÊU - Trang 137

của mình, như thể chúng tôi đều là bạn bè tình cờ gặp nhau nơi góc phố. -
Này, tôi đến trễ. Và việc này khiến gấu cưng của tôi nổi đóa lên như vậy
đấy.

- Chúa ơi! - Tôi thầm thốt lên.

- Gấu cưng à? - Sherman hỏi lại.

- Cô ta đánh vào anh này. - Adrian nói. - Phải gọi cảnh sát thôi. Dexter nhìn
tôi, rồi nhìn Sherman:

- Cô ấy đánh anh à?

Giờ thì Sherman trông không còn chắc chắn với lời buộc tội của mình nữa,
thay vào đó hắn sửa lại cổ áo rồi liếc nhìn xung quanh.

- Ừm..., cũng không hẳn là như vậy.

- Em yêu, - Dexter nhìn tôi. - Em có làm vậy không? Nhưng cô ấy bé nhỏ
như vậy mà.

- Coi chừng đấy. - Tôi thì thầm.

- Em muốn bị bắt à? - Anh ta đáp lại, cũng bằng lời thì thầm. Rồi trở lại với
giọng điệu vui vẻ của mình, anh ta nói lớn. - Tôi đã từng thấy cô ấy nổi
khùng lên rồi, nhưng đánh ai á? Remy của tôi sao? Ngay cả khi người sũng
nước thì cô ấy còn chưa tới bốn lăm ký cơ.

- Có gọi cảnh sát hay không đây? - Adrian hỏi. - Tôi phải trở ra gác cửa
nữa.

- Quên đi, - Sherman bảo anh ta. - Tôi đi đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.