CHẠM YÊU - Trang 158

Tôi đặt trò chơi ô chữ xuống - trò tôi đã hoàn thành gần một nửa. Dexter
nhặt lên, liếc nhìn phần tôi đã làm xong.

- Ấn tượng thật. - Anh nói. - Quý cô Remy chơi ô chữ bằng bút mực nè. Sao
thế, em không bao giờ mắc lỗi à?

- Đúng thế.

- Nhưng em đang ở đây mà, đó có phải sai lầm không? - Dexter nháy mắt.

- Được rồi, - tôi thừa nhận, - có thể một.

Anh lại nhe răng cười. Cho đến nay chúng tôi đã quen nhau vài tuần, nhưng
sự tự nhiên dễ gần của anh vẫn làm tôi ngạc nhiên. Ngay từ ngày đầu tiên
trong phòng tôi, tôi đã cảm thấy chúng tôi bỏ qua tiêu chuẩn bắt đầu một
mối quan hệ thông thường: bỏ qua sự ngượng nghịu thường có khi bạn chưa
thật sự thân thuộc với người ấy, hay cảm giác mình vẫn còn ở bên ngoài
những giới hạn và ranh giới của người ấy. Có thể điều này là bởi chúng tôi
đã chạm mặt nhau nhiều lần trước khi anh đột nhập qua cửa sổ nhà tôi.
Nhưng nếu tôi cho phép bản thân mình nghĩ nhiều về điều này - trên thực tế
là không - tôi lại nhận ra tôi đã cảm thấy thoải mái với anh ngay từ lúc đầu.
Rõ ràng là anh cũng hoàn toàn thoải mái với tôi, chộp lấy bàn tay tôi ngay
lần đầu gặp mặt, như thể anh biết - ngay từ lúc đó - chúng tôi sẽ ở bên nhau
lúc này.

***

- Anh cá với em là anh có thể kể tên nhiều tiểu bang hơn em trong thời gian
từ lúc này cho đến khi người phụ nữ kia ra khỏi tiệm giặt ủi.

Tôi nhìn Dexter. Chúng tôi đang ngồi bên ngoài tiệm Joie trong giờ nghỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.