CHẠM YÊU - Trang 188

Từ khi trở về sau tuần trăng mật, mẹ tôi như thế này đây: những lúc đột
nhiên bà nghiêm nét mặt, tôi biết bà lại đang nghĩ đến việc tôi đã gần đến
ngày rời đi để đến Stanford. Mẹ đã có người chồng mới bên cạnh, có một
mái nhà mới, một cuốn sách mới. Bà vẫn sẽ ổn nếu không có tôi, và cả hai
chúng tôi đều biết điều ấy. Thực tế thì đây là việc mà các cô con gái vẫn
làm: họ rời đi, rồi sau đó khi trở về nhà thì đã có cuộc sống của riêng mình.
Đây vẫn là cốt truyện kinh điển cho các cuốn tiểu thuyết của mẹ: cô gái
thoát ra khỏi gia đình mình, có một cuộc sống tốt, tìm thấy tình yêu, gặp
phải thử thách, đổ vỡ,... Thứ tự cuộc sống là như thế. Tôi háo hức với khúc
giữa trong thứ tự ấy. Phần còn lại chỉ là phần phụ thêm.

- Thôi mà mẹ, - tôi nói với bà, - thậm chí mẹ còn không cảm thấy con ở xa
mẹ đâu.

Mẹ tôi thở dài, lắc đầu rồi kéo tôi lại gần, hôn lên má. Tôi có thể ngửi thấy
mùi nước hoa trộn lẫn mùi keo xịt tóc của bà. Nhắm mắt lại, tôi hít một hơi
dài để mùi thơm lan sâu vào trong lồng ngực mình.

Giữa bao nhiêu thay đổi, vẫn còn có những thứ mãi mãi giữ nguyên như
ngày nào.

Đó chính xác là những gì tôi nghĩ trong đầu khi đứng trong bếp, lôi túi bánh
mì hamburger mà tôi đã mua ra khỏi nơi tôi đã cẩn thận ngụy trang sau lốc
sữa Ensure trong tủ lạnh. Tại siêu thị, khi Dexter hỏi tôi vì sao tôi lại mua
thứ này khi nó không có trong danh sách, tôi trả lời rằng tôi muốn luôn có
sự chuẩn bị cho trường hợp bất ngờ nào đó, bởi có ai biết trước được
chuyện gì. Có thể tôi quá hoài nghi. Hoặc cũng có thể không giống những
người đã từng sống xung quanh mẹ tôi, tôi luôn rút kinh nghiệm từ việc đã
từng xảy ra lần nào đó rồi.

- Ồ, thì ra là câu nói đó cũng đúng đấy chứ. - Tôi quay lại, trông thấy
Jennifer Anne đang đứng sau lưng mình. Một tay chị ta cầm hai bịch xúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.