CHẠM YÊU - Trang 22

Vừa đi, tôi vừa tiếp tục cúi nhặt những trang giấy bỏ nằm vương vãi khắp
sàn nhà và vo chúng lại thành đống. Những thứ này không có giá trị. Ở
trang nọ, bối cảnh diễn ra ở Los Angeles thay vì New York. Trong một
trang khác, anh chàng Brock Dobbin trở thành Dock Brobbin, để rồi lại bị
đảo ngược lần nữa. Những chi tiết nhỏ nhặt này luôn khiến mẹ mất “chút ít”
thời gian trước khi thực sự tìm được sự liền mạch cho toàn bộ tác phẩm.
Nhưng một khi đã vào guồng, bà viết không ngừng nghỉ. Cuốn sách gần
nhất được mẹ hoàn thành chỉ trong ba tuần rưỡi, và nó dày đến nỗi hoàn
toàn có thể trở thành một cái chặn cửa hữu hiệu.

Tiếng nhạc và tiếng leng keng của máy đánh chữ càng rõ hơn nữa khi tôi
bước vào bếp, nơi anh trai tôi - Chris - đang ủi một chiếc áo sơ mi trên bàn
ăn. Những lọ gia vị và hộp khăn giấy bị đẩy dồn hết về một góc bàn.

- Mới về hả?

Anh vừa hỏi vừa lấy tay hất phần tóc mái đang che trước mặt sang một bên.
Cái bàn ủi hơi nước rít lên khi anh cật lực chà xát nó thành một đường trên
mép cổ áo sơ mi.

- Mẹ bắt đầu lâu chưa anh? - Tôi hỏi, lôi sọt rác dưới bồn rửa chén ra và vứt
đống giấy vừa nhặt vào đó.

Chris nhún vai, nhấn nút cho vài tia hơi nước xịt ra rồi duỗi thẳng các ngón
tay:

- Chắc cũng được vài tiếng rồi.

Tôi liếc ra phía sau lưng anh, thẳng xuyên qua phòng ăn đến nơi mái hiên
mà mẹ đang lom khom ngồi cúi người bên máy chữ, còn bên cạnh là một
cây nến đã cháy đến một nửa. Khi sáng tác, mẹ tôi lúc nào trông cũng kỳ
quái. Bà ấn mạnh vào từng phím chữ, ném cả sức lực bản thân vào đó, như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.