CHẠM YÊU - Trang 364

trường” của cô ấy. Giai đoạn chuyển giao từng có vẻ như kéo dài đến vô tận
của chúng tôi cuối cùng đã chấm dứt.

Đêm hôm qua, tôi đã lôi máy đĩa ra khỏi nơi cất giấu phía sau tủ, rồi ngồi
xuống giường cẩn thận lấy đĩa nhạc của cha tôi ra, bỏ vào trong hộp. Tôi sẽ
mang máy đĩa theo, nhưng khi tôi đặt đĩa CD vào trong thùng với những đĩa
hát khác, có điều gì đó chợt ngăn tôi lại. Cha tôi đã để lại cho tôi lời hát
rằng ông sẽ khiến tôi thất vọng không có nghĩa tôi phải chấp nhận nó, cũng
chẳng cần phải mang theo lời nhắc nhở ấy đến đầu bên kia đất nước. Vậy là
tôi đặt hộp đĩa vào trong ngăn kéo đã rỗng không của bàn học, cũng không
dán thùng đĩa lại. Vẫn còn nhiều thời gian cho tôi đổi ý.

- Này, các cô, - Lola nói, cầm ly sâm banh lên, - ai muốn rót thêm này?

- Tôi, - Talinga đưa ly của mình ra. - Và thêm miếng bánh nữa nào.

- Chị không cần thêm bánh đâu, - Amanda nhắc.

- Tôi cũng chẳng cần thêm rượu nữa. - Talinga đáp. - Nhưng có gì ngăn
được tôi thử xem.

Cả ba cùng cười lớn. Có tiếng chuông điện thoại reo. Lola nhốn nháo đứng
dậy trả lời, tay vẫn cầm chai rượu. Tôi múc bông hoa hồng trang trí trên
cùng của chiếc bánh bỏ vào miệng, cảm nhận vị ngọt của đường tan ra trên
lưỡi. Tôi đã định sẽ dành bụng cho bữa tiệc mẹ tôi tổ chức tối nay, một
trong những dịp sum họp gia đình cuối cùng trước khi tôi lên đường. Tâm
trạng hưng phấn mà mẹ tôi đã có ở Florida dường như vẫn còn, khiến bà
tích cực hơn trong vai trò làm người vợ hiền. Cuốn tiểu thuyết của bà rõ
ràng đã bị tạm dừng một thời gian, nên tôi tự hỏi không biết bây giờ thân
phận của Melanie thế nào rồi. Chưa bao giờ mẹ tôi bỏ lơ câu chuyện của
mình như thế này, đặc biệt khi nó đã tới rất gần giai đoạn kết thúc. Nhưng
mỗi khi tôi cảm thấy lo lắng, bứt rứt về chuyện này, tôi lại cố trấn an rằng
mẹ sẽ ổn cả thôi. Bà phải vậy thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.